CNLCB TN145

Thứ Bảy Tuần 10 Thường Niên - Năm C

Loan báo Tin Mừng là lên đường, đường đất đá hay đường núi đồi, và đi bằng đôi chân của mình, không giày dép. Những bước chân nhẹ nhàng vì hành trang chẳng có gì. Thắt lưng chẳng mang tiền vàng, bạc, đồng, để dùng khi hữu sự. Cả những điều một người lữ hành thường có cũng không: một bao bị, một cái áo dự phòng, một cái gậy để chống khi đi đường xa. Người tông đồ được đặt ở trong tình trạng bấp bênh, không chỗ dựa. Chỗ dựa duy nhất của họ là lòng tốt của Thiên Chúa,

Thứ Sáu Tuần 10 Thường Niên - Năm C

Thứ Sáu Tuần 10 Thường Niên - Năm C

Đòi hỏi của Đức Giêsu mang tính tận căn, vượt quá Luật Môsê. Không phải chỉ là tránh ngoại tình trong hành động, mà còn phải tránh cả ngoại tình trong tư tưởng, trong trái tim, khi nhìn người phụ nữ bằng cái nhìn thèm muốn chiếm đoạt.

Ord105

Thứ Năm Tuần 10 Thường Niên - Năm C

Sống với nhau tránh sao khỏi những tranh chấp, cọ sát. Đi làm hòa với người anh em trong cộng đoàn là điều khẩn trương. Thậm chí phải để lại lễ vật sắp dâng trước bàn thánh mà đi làm hòa với một người anh em đang bất bình với mình, rồi sau đó mới trở lại dâng lễ vật cho Chúa (cc. 23-24).

Thứ Tư Tuần 10 Thường Niên - Năm C

Thứ Tư Tuần 10 Thường Niên - Năm C

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu khẳng định: “Đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Môsê hay lời các Ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn” (c. 17). Luật Môsê thật ra là Luật của Thiên Chúa trao qua trung gian ông Môsê. Môsê đã làm nhiệm vụ trao lại cho dân Do Thái và giải thích Luật ấy. Người Do Thái từ bao đời đã giữ Luật theo lời giải thích của Môsê. Bây giờ có một Đấng mới xuất hiện, là Đức Giêsu Kitô Con Thiên Chúa.

CNLCB TN103

Thứ Ba Tuần 10 Thường Niên - Năm C

Đức Giêsu dùng hình ảnh muối để áp dụng cho các môn đệ. Họ cần cho trái đất này, Như muối thấm vào đồ ăn, họ phải có ảnh hưởng tích cực trên trái đất. Điều làm cho muối là muối, đó là vị mặn. Muối trở nên nhạt thì đánh mất chính mình rồi, chẳng đáng gọi là muối nữa. Đức Giêsu tự nhận mình là Ánh sáng cho thế giới (Ga 8, 12; 9,5; 12, 46). Bây giờ Ngài mạnh dạn gọi các môn đệ là ánh sáng cho thế giới.

Thứ Hai Tuần 10 Thường Niên - Năm C

Thứ Hai Tuần 10 Thường Niên - Năm C

Chúng ta không rõ khi Ngài lên đường đi sứ vụ, ai đã lo cho Mẹ. Ngài để lại Mẹ ở nhà, và Ngài đòi các môn đệ cũng làm như thế. Không rõ lúc cuối đời, Ngài có thấy cần người chăm sóc Mẹ không? Dù sao trước khi Ngài nói với anh môn đệ: “Đây là mẹ của anh” thì Ngài đã giới thiệu anh với Mẹ: “Đây là con của bà.” Ngài xin Mẹ nhận anh này làm con và chăm sóc anh. Sau đó Ngài mới giới thiệu Mẹ với anh: “Đây là Mẹ của anh.”

cttt

Chúa Nhật Chúa Thánh Thần Hiện xuống - Năm C

Thánh Thần xuất hiện như một vị Thầy mới, tiếp tục dạy dỗ họ sau khi Thầy Giêsu về với Chúa Cha. Thầy Giêsu ra đi khi còn nhiều điều cần nói với môn đệ, nhưng giờ đây họ không đủ sức lãnh nhận (Ga 16,12). Khi Thánh Thần đến, Ngài sẽ dạy họ mọi điều và làm họ nhớ lại mọi điều Thầy Giêsu đã nói (Ga 14,26). Ngài sẽ loan báo những gì là của Thầy Giêsu (Ga 16,14). và sẽ dẫn họ vào tất cả sự thật (Ga 16,13).

Thứ Bảy Tuần 7 Phục Sinh - Năm C

Thứ Bảy Tuần 7 Phục Sinh - Năm C

Trong bài Tin Mừng hôm nay, ngoài Đức Giêsu và Phêrô, còn có người môn đệ được Đức Giêsu thương mến. Anh đã có mặt trong bữa Tiệc Ly cùng với Phêrô, đã nằm gần Thầy, và được Phêrô nhờ hỏi Thầy xem ai là kẻ phản bội (13,23-25). Anh đã đưa Phêrô vào dinh thượng tế khi Đức Giêsu bị bắt (18,15-16).

Thứ Sáu Tuần 7 Phục Sinh - Năm C

Thứ Sáu Tuần 7 Phục Sinh - Năm C

Câu chuyện của bài Tin Mừng hôm nay diễn ra bên bờ hồ, một cái hồ mang nhiều tên gọi : hồ Galilê, hồ Ghennêxarét, hồ Tibêriát. Cái hồ quen thuộc đầy ắp kỷ niệm giữa Thầy và trò. Nơi đây tiếng gọi đầu tiên của Thầy Giêsu đã vang lên : Hãy theo Thầy. Tiếng ấy đã khiến họ từ bỏ nghề sông nước để lên bờ, đi theo ông thợ mộc làng Nadarét.

Ga 17, 20 - 26

Thứ Năm Tuần 7 Phục Sinh - Năm C

Bài Tin Mừng hôm nay là phần cuối của Lời Nguyện sau Tiệc Ly. Đức Giêsu cầu nguyện, không phải cho các môn đệ đang hiện diện, nhưng cho các môn đệ tương lai, là chính chúng ta, những người tin nhờ nghe lời giảng của các môn đệ đi trước (c.20).

CNLC PS074

Thứ Tư Tuần 7 Phục Sinh - Năm C

Khi ấy, Đức Giêsu ngước mắt lên trời và cầu nguyện rằng: “Lạy Cha chí thánh, xin gìn giữ các môn đệ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con, để họ nên một như chúng ta. Khi còn ở với họ, con đã gìn giữ họ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con. Con đã canh giữ, và không một ai trong họ phải hư mất, trừ đứa con hư hỏng, để ứng nghiệm lời Kinh Thánh.

Suy niem Lc 1,39 56

Thứ Ba Tuần 7 Phục Sinh - Năm C

Một sự hiện diện khiêm tốn và lịch sự. Chị đã mở lời chào khi vừa bước vào nhà ông bà tư tế Dacaria. Chúng ta không rõ Maria đã chào như thế nào, nhưng lời chào của Chị đã làm bật dậy nơi bà Êlisabeth một chuỗi những âm vang mạnh mẽ và bất ngờ. Tai vừa nghe lời chào của cô em Maria, Êlisabeth thấy thai nhi trong lòng mình nhảy lên vì vui sướng (cc. 41, 44).

CN VII PS T2

Thứ Hai Tuần 7 Phục Sinh - Năm C

Trong thân phận làm người, Đức Giêsu cũng phải đối diện với nỗi cô đơn. Ngài không lập gia đình, không có một người bạn đời để chia sẻ. Bù lại, Ngài có những người thân yêu ở làng Nadarét. Nhưng ngay cả cha mẹ Ngài cũng không hiểu hết được Ngài (Lc 2, 50). Khi đi rao giảng Tin Mừng, Ngài có những người bạn mới là các môn đệ. Tiếc thay, họ không phải là những người luôn luôn hiểu Ngài. Ngài muốn chia sẻ cho họ tất cả cái riêng tư giữa Ngài với Cha.


Các tin khác

BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 221
  •   Máy chủ tìm kiếm 15
  •   Khách viếng thăm 206
 
  •   Hôm nay 34,202
  •   Tháng hiện tại 1,791,795
  •   Tổng lượt truy cập 86,496,903