Làm sao một chiếc bình gốm có thể đòi hỏi người thợ gốm: "tại sao ông tạo ra tôi thế này, tại sao ông cho tôi cái quai mà cái bình kia không có..." bởi với Thiên Chúa "đất sét ở trong tay người thợ gốm thế nào, các ngươi ở trong ta như vậy" (Gr 18,6)
Yêu thương là gì, con hỏi Chúa?
Máu đổ ròng trên đồi vắng cô liêu
Chén đắng đã cạn mà sầu còn chất chứa
Xét cho cùng, cũng chỉ một chữ YÊU
"Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói." (Lc 1;38)
"Mai kia, những cái tầm thường, mực thước sẽ mất đi, còn lại chút gì đáng kể của thời này, đó là Hàn Mạc Tử."
Biết được nỗi lòng của Quỳnh chiều nay tan ca trực Khánh đã đến cửa hàng giày dép nữ chọn đặt một đôi giày dành riêng cho Quỳnh, đôi giày được thiết kế cách đặc biệt vì Khánh muốn tạo bất ngờ cho Quỳnh.
Thánh Kinh chép: Giu Se Người Công Chính.
Chân dung Ngài huệ trắng giữ trong tay.
Đoàn chúng con cầu khấn Cha hàng ngày,
Đức khiết tịnh cần được Cha cổ vũ.
Noi gương thánh Giuse, ta cũng cần phải tin rằng: Chúa có kế hoạch của Ngài trên cuộc đời mỗi người chúng ta. Cần luôn xác tín rằng: chính Chúa đã tác thành hôn nhân của mình, thì Ngài cũng sẽ ban đủ ơn để ta sống trọn đời với nhau dù gặp nhiều biến cố thăng trầm trong cuộc sống.
Bài thơ "Vườn Trăng" nằm trong chùm thơ Tam nhật Thánh, mùa Phục sinh năm 2015, điều này gợi cho người đọc về đêm Đức Giêsu cầu nguyện trong vườn Ghếtsimani trước khi Ngài bị bắt đi. "Người lâm cơn xao xuyến bồi hồi, nên càng khẩn thiết cầu xin. Và mồ hôi Người như những giọt máu rơi xuống đất" (Lc 22, 44). Ba lần cầu nguyện và trở lại, Chúa vẫn thấy các tông đồ đang ngủ. Ngài nói "Anh em hãy canh thức và cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ"(Mc 14, 38)
Anh muốn giữ chiếc xe với vết trầy xước này không đem sơn sửa lại vì nếu cậu bé không ném đá thì anh đã vô tình bỏ rơi một hoàn cảnh đáng thương bên lề đường. Vết trầy xước nhắc anh phải biết làm chủ cảm xúc và sẵn sàng chừa chỗ trống cho người khác bước vào "quấy rầy" mình, khi họ cần giúp đỡ.
Đừng bỏ, đừng bỏ con, Chúa ôi!
Quanh đây, rào cản, vướng chân người.
Vành đai nối tiếp vành đai nữa.
Thuyền vỡ, hay lòng mình vỡ đôi?
Nhớ là kỷ niệm khó quên, Cất ghi giữ mãi để bên lòng người. Điều hay vui nhận mỉm cười, Lỗi lầm hối hận xin trời thứ tha. Biết rằng cuộc sống đời ta, Ngắn dài thăng giáng chẳng qua ý trời, Ta nên khiếm tốn vâng lời, Tuân theo định mệnh chờ thời tương lai, NHỚ rồi nghĩ tới ngày mai, Sẵn sàng dấn bước miệt mài xả thân.
(Trao truyền niềm hy vọng cho bệnh nhân Ung thư)
"Cho dù hoàn cảnh có khắc nghiệt đến đâu, sự sống vẫn hiện hữu, cái đẹp vẫn tồn tại. Khi cỏ cây hoa lá cũng không từ bỏ ước vọng sinh tồn thì có lý do gì con người lại gục ngã? Thiên nhiên "vượt khó" lẽ nào con người lại không thể?"