Bấy nhiêu điều nhỏ bé đó thôi nhưng cũng đủ đặt để vào lòng tôi một khao khát mà đến mãi sau này mới có thể gọi tên được, là: "Tôi thực sự muốn một gia đình hạnh phúc – mong cho gia đình mai sau của tôi cũng được như vậy. Tuần nào cũng được dịp chồng đèo vợ đi, diện đồ thật đẹp, cả gia đình có thời gian bên nhau, bên Chúa"
"Ta sẽ quy tụ đoàn chiên của Ta còn sót lại. Ta sẽ cho xuất hiện các mục tử để lãnh đạo chúng."
Sau những giây phút giam mình, người viết mở tung cánh cửa và phóng mình qua khung cửa sổ: cả một góc tím Bằng Lăng khoe sắc chào đón. Cái sắc tím nền nã của Bằng Lăng không là gam màu buồn của thời gian nhưng là sự tươi tắn của màu sự sống
"...Đừng quá lo bạc tiền, của cải
Chúa sẽ ban cho con đủ dùng
Đừng quá lo việc đời thành, bại
Hãy ra đi với lòng hiến dâng..."
Sự lạc quan của Chị được tỏ lộ ngay trong chính việc gọi tên của mình. Chị tự gọi mình là "Cô gái mang số hiệu 106". Số 106 đong đầy ý nghĩa với Chị.
Đoạn trường trần thế đục trong
Con thuyền xuôi mái hết dòng truân chuyên
Về bên lòng Mẹ vô biên
Náu nương năm tháng lãng quên ưu phiền.
Cuộc sống Trần gian ta cũng thế...Mỗi khi mình Buông Bỏ, cuộc đời thêm thanh thoát, nhẹ nhõm...Biển cả cuộc đời dẫu có cuồng phong bão táp, không sao quật ngã. Cuộc đời Tươi vui- Thanh thoát - Tự do. Trái lại, mỗi khi tích lũy, ham tích lũy...Của có hàng ngày dùng ĐỦ chưa xong, của DƯ chưa đủ; của THỪA vẫn thiếu, của THÃI không thỏa...Lòng Tham vô đáy, tích mãi không vừa...
"Bóng Thập Tự, bao trùm trên trái đất
Màu yêu thương trong ánh nắng chiều tà
Mũi giáo nào xuyên thấu trái tim Cha
Ngài gục đầu chết vì yêu nhân thế."
Con chỉ biết một việc duy nhất là hằng ngày cầu xin Thiên Chúa cho Bố mẹ ở nhà được mạnh khỏe và bình an. Con chỉ có thể dâng mọi lo lắng, vất vả của Bố mẹ cho Thiên Chúa, và xin Thiên Chúa trả công cho Bố mẹ giúp con.
"...Tôi là bụi yếu lang thang
Lớn trong cuộc lữ, gội bằng nhiệm thiêng..."
"Con gái rượu", nhắc đến ba từ ấy, người ta không quá khó khăn để tưởng tượng ra hình ảnh một cô con gái nhỏ bé, được người bố thương yêu, cưng chiều. Cái Hòa cũng thường được gọi là con gái rượu, nhưng lại với một ý nghĩa hoàn toàn khác"
"...Cuộc đời nhiều trống vắng khiến con nhận ra đang thiếu tình Ngài, Chúa ơi giờ đây con cần, cần được Chúa ở bên mãi thôi..."
Trong lời tạ từ 28 năm trước khi lễ giỗ thứ 15, cha Cát Hạnh có viết: "Như mùa Xuân Tưởng không bao giờ tàn phai, sao lại quá ngắn ngủi trước những gì bất diệt của vĩnh cửu thường hằng. Lạnh lẽo vẫn còn đó. Tối tăm vẫn dày đặc khi mùa Xuân yếu đuối bị nghẽn lỗi về. Mộng ước, như một lời mời gọi sẽ chẳng bao giờ được thực hiện. Xuân Tưởng sẽ không còn nữa... Đời con nay vẫn như là giấc mơ chưa tròn."