Việc tuyên xưng đức tin của Công đồng Nicêa, cũng giống như tất cả các lời tuyên xưng đức tin quan trọng trong Giáo hội sơ khai, trong cấu trúc cơ bản của nó là một lời tuyên xưng về Thiên Chúa Ba Ngôi. Nội dung thiết yếu của nó là một lời “xin vâng” với Thiên Chúa hằng sống là Chúa, Đấng là khởi điểm và cùng đích của cuộc sống chúng ta. Đó là một lời tuyên xưng đức tin vào Thiên Chúa
Tôi nhớ Kinh Tin mà chúng tôi đọc thuộc lòng trong lớp Giáo lý, được bắt đầu bằng việc tuyên xưng đức tin vào Đức Chúa Trời có Ba Ngôi, mà Ngôi Thứ Hai đã xuống thế làm Người, rồi kết thúc bằng câu này:
- Bốn mươi ngày Chay thánh trong việc cầu nguyện và ăn chay mang đến một tiến trình chữa lành và giải thoát. Vào mùa Chay, chúng ta đặt bản thân gần hơn với Người tôi trung đau khổ là Chúa Giêsu Kitô. Chúng ta suy tư về sự thống khổ của Đấng cứu thế. Chúng ta nhớ lại rằng cuộc khổ nạn của Đức Kitô đã thánh hoá tất cả đau khổ của con người. Chúng ta có liên quan tới nỗi đau của Người vì tất cả chúng ta bị ảnh hưởng bởi sức nặng chung của tội lỗi và sự dữ trong thế gian. Nó tấn công chúng ta mỗi ngày trong cuộc sống. Người Kitô hữu được mời gọi đẩy lùi những cơn sóng của tội lỗi và sự dữ.
Ngày hôm nay chúng ta có thể đón nhận Công đồng Vaticanô II với một lòng biết ơn: nếu chúng ta biết giải thích và thực hiện Công đồng này bằng một lối chú giải đúng đắn, thì nó có thể, và còn có thể ngày càng trở nên mạnh mẽ đối với việc canh tân Giáo hội, đó là một điều luôn luôn cần thiết.
Có một hiện tượng rất thú vị: quan sát một người chuyển từ trạng thái căng thẳng bên trong được thể hiện qua sự căng thẳng bên ngoài, rồi sang trạng thái bình an và thanh thản! Chúng ta có thể liên kết hiện tượng này với trường hợp của một hối nhân đứng xếp hàng, chờ đợi đến phiên mình lãnh nhận Bí tích Giải tội, ít nhiều gì, họ dễ bộc lộ chút nào đó của sự bồn chồn, căng thẳng. Tuy nhiên, sau khi xưng tội và lãnh nhận ơn tha tội, chúng ta rất dễ nhận ra sự bình an nội tâm tỏa ra ngay từ chính nét mặt của người đó khi rời tòa giải tội.
Lý thuyết về luật tự nhiên hướng dẫn đời sống luân lý cũng như những quyết định luân lý, đã xuất hiện khá lâu rồi trong tiến trình tư tưởng Tây phương. Kể từ khi người Hy Lạp đầu tiên suy tư về triết học. Trong tác phẩm của Aristote, Rhetoric and Ethics, (Tu Từ Học và Đạo đức học), ta thấy có mô tả về thứ luật phổ quát này đang áp đặt cho con người.
Mùa Chay là một thời gian giữ chay và sám hối đặc biệt. Nhưng đâu là việc ăn chay mà Thiên Chúa muốn nơi con người? Đức Thánh Cha Phanxicô trả lời cho câu hỏi này vào ngày 16/02/2018 trong bài giảng lễ ở nhà nguyện của Nhà Thánh Mátta: đó không chỉ là vấn đề “chọn lựa thực phẩm”, nhưng còn là phong cách sống theo đó cần phải có “lòng khiêm tốn” và “sự nhất quán” nhận biết và sửa chữa tội lỗi của mình. Đức Phanxicô nhận xét: câu trả lời đến từ Thánh Kinh, trong đó chúng ta đọc thấy: “hãy cúi rạp đầu xuống như cây sậy cây lau”, nghĩa là “hãy hạ mình xuống”, hãy nghĩ đến tội lỗi của mình. Đức Thánh Cha nhấn mạnh, đây là “việc ăn chay mà Chúa muốn: sự thật, sự nhất quán”.
WHĐ (21.02.2023) - Nếu đạo đức học liên quan đến tính chất đúng hoặc sai của hành vi con người, thì ta cần nêu lên câu hỏi cái gì cấu thành hành vi nhân loại? Trong triết lẫn thần học đã có sự phân biệt truyền thống giữa (a) actus humanus và (b) actus hominis.
Thánh Phaolô nói: “Chúng ta được nên công chính là vì tin chứ không phải vì làm những gì luật dạy” (Rm 3, 28), còn Thánh Giacôbê lại bảo: “Đức tin không có việc làm là đức tin chết” (Gc 2,17).
Nhân đức tôn giáo (vertu de religion) theo thánh Tôma Aquinô và việc giáo dục lòng tôn trọng trong một thế giới thế tục hóa (cf. Tổng luận Thần học IIaIIae, 80-101; 121)