Tự sức con người có thể tạo ra bình an cho mình, gia đình và thế giới không? Khi thấy các môn đệ xao xuyến và sợ hãi trước việc Thầy sắp ra đi, Đức Giêsu đã nói câu mà chúng ta không ngừng lặp lại trong mỗi Thánh lễ. “Thầy để lại bình an cho anh em. Thầy ban cho anh em bình an của Thầy” (c. 27). Bình an là quà tặng cao quý của Thầy Giêsu khi Thầy sắp trở về với Cha qua cái chết thập giá (c. 28). Bình an cũng là quà tặng của Chúa Giêsu phục sinh
Nơi nào có Thiên Chúa cư ngụ, nơi đó là thiên đàng. Khi Cha và Con đến dựng nhà nơi người môn đệ trung tín, tâm hồn người ấy trở thành thiên đàng. Hạnh phúc đã được nếm cảm trong giây phút hiện tại rồi rước khi được hưởng trọn vẹn trong Nước Thiên Chúa.
"Thầy ban cho anh em một điều răn mới: hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em." Lời trăn trối của Ðức Giêsu vẫn làm chúng ta nhức nhối. Ở đây Ngài không nhắc chúng ta yêu thương người ngoài, nhưng Ngài đòi buộc các môn đệ Ngài yêu thương nhau. Yêu thương nhau trở thành điều răn mới, mới vì Ngài đòi họ phải yêu nhau như Ngài đã yêu họ.
Hãy ở lại trong Thầy, ở lại trong tình yêu của Thầy. Ðây không phải là một lời mời đầy tính lãng mạn của một người đang yêu. Ðây cũng không phải là một mệnh lệnh cao siêu dành cho những nhà thần bí. Ðức Giêsu dạy ta biết cách ở lại trong Ngài. Ai muốn ở lại trong tình yêu của Thầy thì phải giữ các điều răn (x. câu 10), mà điều răn quan trọng nhất là yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.
Đây là một lời ca ngợi thân mẫu của Thầy Giêsu. Người phụ nữ chắc đã rất tâm đắc với những lời Thầy giảng, nên từ lòng ngưỡng mộ đối với Thầy, bà đã bật lên lời ngợi khen đối với người mẹ của Thầy. Bà không ngại nói đến những nét đặc trưng và kín đáo của một người mẹ, những gì nơi thân xác mẹ cần cho sự sống của con.
Khi Thầy Giêsu chạm tay của mình vào chân các môn đệ để rửa với sự trân trọng và yêu thương, chắc họ đã cảm được thứ ngôn ngữ không lời đó. Kinh nghiệm được Thầy rửa chân là kinh nghiệm chẳng thể nào quên. Thầy muốn các môn đệ tiếp tục làm điều Thầy đã làm: “Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em” (Ga 13, 15).
Hãy đến với Giêsu Ánh Sáng và ra khỏi những bóng tối (c.46). Hãy nghe, đón nhận và tuân giữ lời của Giêsu (cc. 47-48). Chỉ khi ở lại trong lời của Giêsu chúng ta mới gặp được sự thật và sự thật sẽ cho chúng ta được tự do (Ga 8, 31-32).
“Tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên” (cc. 11.15.17.18.). Và thực sự Ngài đã làm điều đó trên thập giá. Rõ ràng bảo vệ đoàn chiên là chuyện mấy chẳng dễ dàng. Nếu Đức Giêsu, người mục tử nhân hậu mà bất khuất, đã phải hy sinh mạng sống cho đoàn chiên, thì hẳn cuộc chiến giằng co phải rất là ác liệt.
Cửa chuồng chiên nhằm để chiên đi vào và tìm được sự an toàn. Cửa cũng nhằm để chiên đi ra và tìm được đồng cỏ nuôi sống. Chỉ ai qua Cửa Giêsu mà vào mới được cứu độ. Ai ra vào Cửa Giêsu mới tìm thấy đồng cỏ xanh tươi (c. 9). Cửa Giêsu cũng giúp phân biệt mục tử giả và thật. Mục tử giả sẽ không dám đến với chiên qua Cửa Giêsu.
Vì đàn chiên còn bị tấn công mãi cho đến tận thế, nên Chúa Giêsu phục sinh vẫn phải bảo vệ đàn chiên. Cuộc chiến giữa Ngài và các kẻ thù diễn ra ác liệt. “Không ai cướp giựt được chúng khỏi tay tôi” (Ga 10,28). Rõ ràng có sự giằng co giữa đôi bên. Một bên giữ chặt, bên kia dùng sức cướp lấy. Nhưng quyền năng của Đấng phục sinh mạnh hơn kẻ thù.
Ngài giựt lại chiên từ miệng sói.
Lời của Thầy tuy khó nghe, nhưng con tin đó là lời ban sự sống đời đời (c. 68). Lời của Thầy tuy chướng tai, nhưng lại là thần khí và là sự sống (c. 63). Simon tin Thầy Giêsu là Đấng Thánh của Thiên Chúa (c. 69). Đấng Thánh là Đấng từ trời xuống và cũng là Đấng sẽ lên trời nơi đã ở trước kia (c. 62).
Đức Giêsu muốn trao cho nhân loại sự sống của Ngài qua thức ăn, thức uống bình thường của con người là bánh và rượu. Sự sống vĩnh cửu đã hé nở ngay từ đời này và sẽ viên mãn ở đời sau. Hãy đến ăn và uống lương thực thần linh Ngài dọn cho ta. Hãy đến với lòng tin và sự trân trọng trước món quà quý giá. Nhưng dự tiệc Thánh Thể không phải chỉ là đến với thịt và máu Chúa, mà còn là gặp gỡ tiếp xúc với một ngôi vị là chính Đức Giêsu.
Cuộc sống người Kitô hữu là cuộc sống giữa những lôi kéo, giằng co, giữa chính và tà, giữa thiện và ác, giữa Thiên Chúa và Xatan. Tâm hồn con người là hiện trường của những cuộc giao đấu không ngơi nghỉ. Hãy để cho Cha lôi kéo bằng cách nghe và đón nhận giáo huấn của Cha. Lời dạy dỗ của Cha có khi chỉ nghe được trong thầm lặng. Lời ấy đưa ta đến với Giêsu, Đấng duy nhất thấy Cha, biết Cha (c. 46). Hãy tin vào Giêsu để được Sự Sống vĩnh cửu (cc. 44. 47).