Thứ Bảy Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Bảy Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Có nhiều cách để nhận biết sự thật về một người. Chúng ta có thể bị hấp dẫn bởi những lời giảng hùng hồn. Chúng ta cũng có thể bị đánh lừa bởi thái độ khôn khéo giả tạo. Đức Giêsu cho chúng ta một tiêu chuẩn để nhận ra con người thật: “Xem quả thì biết cây” (c. 44). Quả ở đây là đời sống thực sự của người đó, là những việc họ làm. Nếu nhìn kỹ công việc của một người, chúng ta có cơ may biết họ là ai.

Thứ Sáu Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Sáu Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Sống ở đời chúng ta liên tục phải đưa ra những phán đoán. Có những phán đoán về người khác: đúng, sai, tốt, xấu. Giáo dục một người là giúp người đó có được phán đoán khách quan. Khi Đức Giêsu dạy các môn đệ đừng xét đoán (Lc 6, 37), Ngài không bảo họ đừng đưa ra những phán đoán hay nhận định. Ngài cũng không coi thường những phán quyết của quan tòa. Đơn giản Ngài chỉ muốn chúng ta tránh một khuynh hướng dễ gặp, đó là chỉ trích phê phán, bới lông tìm vết, đối với tha nhân.

Thứ Năm Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Năm Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Một bé gái được sinh ra ở ngôi làng Nadarét, thuộc vùng Galilê, nước Do Thái, cách đây hơn hai mươi thế kỷ. Trong một xã hội trọng nam khinh nữ, điều ấy đâu có gì là quan trọng! Nhưng dưới mắt Thiên Chúa, em bé này thật là một kiệt tác, bởi lẽ tất cả những gì tốt đẹp nhất làm được, thì Ngài đã làm cho em. Ngay từ khi em còn trong bụng mẹ, Thiên Chúa đã chuẩn bị em cho một sứ mạng hết sức lớn lao, sứ mạng trở nên Mẹ của Đấng Cứu Thế, Mẹ của Ngôi Lời nhập thể. Em bé ấy tên là Maria.

cover Đức Tổng

"Thiên Chúa chờ mong" (Bài suy niệm CN XXIV TN năm C của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót. Ngài luôn chờ đợi chúng ta. Người cha trong dụ ngôn, kể từ khi người con thứ bỏ nhà ra đi, luôn chờ mong con trở về. Trong khi người con đi hoang, với ảo tưởng có thể vươn cao vươn xa trong cuộc đời, thì người cha lại vẫn trông chờ và hy vọng nó sẽ trở về.

Thứ Tư Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Tư Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Người đời thường coi hạnh phúc bắt nguồn từ giàu sang, no đủ, từ danh thơm tiếng tốt. Đức Giêsu đưa chúng ta đi vào một thế giới khác, với lối đánh giá khác, làm chúng ta ngỡ ngàng. Ngài cho các môn đệ của Ngài biết rằng: họ là những người có phúc, khi phải chịu nghèo đói, đau khổ, bách hại vì Ngài.

Thứ Ba Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Ba Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy một lần cầu nguyện đặc biệt của Đức Giêsu. Ngài đã thức suốt đêm nơi một ngọn núi (c. 12). Ngài cố ý đến ngọn núi này để gặp gỡ Thiên Chúa là Cha của Ngài. Đức Giêsu có điều cần hỏi ý Cha trước khi đi tới một quyết định. Và đây là một quyết định quan trọng. Đã có một đám đông môn đệ theo Ngài (Lc 6, 17), bây giờ Đức Giêsu muốn tuyển chọn một nhóm nhỏ để họ ở gần Ngài hơn và cộng tác với Ngài sát hơn.

Thứ Hai Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Hai Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Người đàn ông có bàn tay thương tật đã đến hội đường vào ngày sabát. Ông đến để nghe giảng dạy và cầu nguyện như mọi người. Có vẻ ông chẳng mong gì, chẳng xin được Đức Giêsu chữa lành, dù tiếng tăm của Ngài lúc đó đã lan rộng nhiều nơi (Lc 5, 15). Thật bất ngờ khi Ngài bảo ông: “Hãy trỗi dậy và ra đứng giữa đây.” Ông chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra cho mình, nhưng đã vâng lời. Ông đứng ở ngay giữa cho mọi người thấy.

Chúa Nhật Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Chúa Nhật Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Kitô hữu là người đã chọn theo Ðức Giêsu. Làm môn đệ Ngài là chọn đi vào đường hẹp, cửa hẹp. Ngài đòi ta đặt tất cả dưới Ngài, yêu Ngài trên mọi sự, trên những người thân yêu, trên của cải tinh thần, vật chất, trên mạng sống mình, trên cả hiện tại tương lai. Những thụ tạo trên thật đáng trân trọng, nhưng chúng chỉ có giá trị tương đối khi sánh với Ðức Giêsu, Con Thiên Chúa làm người. Kitô hữu là người sống từ bỏ như Ðức Giêsu. Ngài đã bỏ vinh quang thần linh để làm người như ta, đã sống và đã hiến mạng sống vì yêu Cha và nhân loại.

Thứ Bảy Tuần 22 Thường Niên - Năm C

Thứ Bảy Tuần 22 Thường Niên - Năm C

Thầy Giêsu lại một lần nữa bênh vực học trò của mình. Ngài bắt đầu câu trả lời bằng việc đưa các ông Pharisêu về với Kinh Thánh. Chẳng lẽ những người trí thức như họ mà đã không đọc chuyện này rồi sao. Đó là chuyện vua Đavít và thuộc hạ đói bụng, đã được ăn “bánh thánh”, khi họ đến đền thờ Nốp, gặp tư tế Akhimêléc (1 Sm 21, 2-7). Vị tư tế này đã cho họ ăn thứ bánh đặt trước nhan Đức Chúa (Xh 25, 30)

cover Đức Tổng

"Môn đệ của Chúa" (Bài suy niệm CN XXIII TN năm C của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

Hành trình Đức tin là hành trình theo Chúa Giêsu và trở nên môn đệ của Người. Để trở nên môn đệ đích thực, người tín hữu phải luôn rèn luyện, học hỏi và trau dồi những nhân đức mà Chúa Giêsu đề nghị. Đi theo Chúa, không hẳn lập tức đã là môn đệ Người, nhưng còn hệ tại ở việc người theo Chúa có coi Người như một chọn lựa ưu tiên và một lý tưởng duy nhất của đời mình.

Thứ Sáu Tuần 22 Thường Niên - Năm C

Thứ Sáu Tuần 22 Thường Niên - Năm C

Thầy cho thấy mình đang rao giảng Tin Mừng, loan báo Tin Vui. Đến với Thầy là gặp được niềm vui cứu độ. Thầy Giêsu và các môn đệ đều mời gọi người ta hoán cải (Mc 1,15; 6,12) Nhưng hoán cải ở đây không phải là chuyện buồn, mà là chuyện vui, bởi lẽ hoán cải là thay đổi tận căn cái nhìn về Thiên Chúa và người khác. Chẳng ai vui bằng người thoát ra khỏi được cảnh nô lệ tội lỗi. Cả thiên đàng cũng mừng vui khi một người hoán cải (Lc 15, 7. 10).

Thứ Năm Tuần 22 Thường Niên - Năm C

Thứ Năm Tuần 22 Thường Niên - Năm C

Ðức Giêsu đã đến với Simon thật tự nhiên. Ngài chọn thuyền của ông làm nơi giảng dạy. Sau đó Ngài mời ông thả lưới bắt cá, Simon có nhiều lý do để khước từ. Ông có thể nhân danh kinh nghiệm của mình để thấy tốt hơn nên chờ dịp khác, hay nại lý do mệt mỏi, sau một đêm ra khơi. Nhưng Simon đã vâng lời, chỉ vì tin Lời Thầy Giêsu,

Thứ Tư Tuần 22 Thường Niên - Năm C

Thứ Tư Tuần 22 Thường Niên - Năm C

Một lần nữa, chúng ta lại thấy sức mạnh của Lời Ngài. Ngài chữa bệnh cho người phụ nữ chỉ bằng một lời ra lệnh. Bệnh tật, dù nhẹ đi nữa, cũng làm phiền con người, làm cản trở mọi sinh hoạt bình thường, và làm con người mất tự do. Đức Giêsu đã nâng dậy một người đang nằm, mất sức làm việc. Khi mặt trời lặn, lúc đã hết ngày sabát là ngày lễ nghỉ, người ta mới đem cho Ngài những người bị đau đủ thứ bệnh. Ngài chữa cho họ bằng cách đặt tay trên từng người (c. 40). Đức Giêsu cúi xuống và chạm vào nỗi đau của từng thân xác


Các tin khác

BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 209
  •   Máy chủ tìm kiếm 9
  •   Khách viếng thăm 200
 
  •   Hôm nay 24,486
  •   Tháng hiện tại 1,334,800
  •   Tổng lượt truy cập 81,267,700