Chúa Nhật Tuần 31 Thường Niên - Năm C

Chúa Nhật Tuần 31 Thường Niên - Năm C

Giakêu núp ở trên cây, tưởng không ai trông thấy. Nào ngờ Ðức Giêsu ngừng lại, nhìn lên và gọi tên ông. Ngài thấy ông trước khi ông thấy Ngài. Ánh mắt Ngài làm ông luống cuống, nhưng lời của Ngài lại làm ông sung sướng, ngỡ ngàng: Hôm nay tôi phải ở lại nhà ông. Niềm hạnh phúc bất ngờ làm ông ngây ngất.

Thứ Bảy Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Thứ Bảy Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Trong câu cuối của bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu cũng nói lên sự đảo ngược ấy khi Nước Thiên Chúa đến. “Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống. Còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên” (c. 11). Bị hạ xuống trong bữa tiệc, thật là điều hổ nhục. Nhưng bị Thiên Chúa hạ xuống trong ngày sau hết thì kinh khủng hơn nhiều. Nỗi hổ nhục sẽ muôn đời còn mãi.

Thứ Sáu Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Thứ Sáu Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy một lần cầu nguyện đặc biệt của Ngài. Đức Giêsu vẫn thích cầu nguyện trên núi. Núi cao làm Ngài thấy nhẹ nhàng và gần Cha trên trời hơn. Tối hôm nay, Ngài muốn dành nhiều giờ để gặp Cha trước khi đi đến một quyết định quan trọng, quyết định chọn những môn đệ thân tín nhất mà Ngài gọi là tông đồ, để đi sát với Ngài hơn và cộng tác với Ngài trong sứ vụ. Đức Giêsu không chọn theo ý mình.

Thứ Năm Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Thứ Năm Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Trong bài Tin Mừng hôm nay, vài người Pharisêu báo tin cho Đức Giêsu về việc tiểu vương Hêrôđê muốn giết Ngài (c. 31). Họ khuyên Ngài nên ra khỏi vùng đất dưới quyền của Hêrôđê, vì chính ông này đã giết ngôn sứ Gioan Tẩy giả. Đức Giêsu lộ vẻ ung dung, không sợ hãi gì. Ngài gọi Hêrôđê là con cáo, một con vật ranh mãnh quỷ quyệt (c. 32). Đe dọa của ông ta không làm Ngài chùn bước.

Thứ Tư Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Thứ Tư Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Cuộc đời thật ra gồm nhiều cửa hẹp. Cửa hẹp khi thi vào đại học. Cửa hẹp khi đi xin việc làm. Cửa hẹp khi muốn đưa trái banh vào lưới. Sống là phấn đấu bước qua nhiều cửa hẹp. Cửa càng hẹp, càng phải cố gắng nhiều. Cửa hẹp mà vào được mới quý. Nếu thiên đàng có cửa, thì hẳn vào cửa thiên đàng chẳng phải như dạo chơi.

Thứ Ba Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Thứ Ba Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Hai dụ ngôn trên đây tỏ ra lạc quan và hy vọng. Nước Thiên Chúa đã được Đức Giêsu khai mở và loan báo. Nước ấy cần có thời gian để lớn lên, để tác động trên con người. Chắc chắn kết quả cuối cùng sẽ rất tốt đẹp. Một người đàn ông ném vào khu vườn của mình một hạt cải nhỏ bé. Ông có ước mơ mong mỏi gì không?

Thứ Hai Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Thứ Hai Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Người phụ nữ trong bài Tin Mừng hôm nay bị còng lưng đã lâu. Mười tám năm không thể nào đứng thẳng lên được (c. 11). Lưng bà còng hẳn xuống khiến tầm nhìn của bà bị giới hạn. Có lẽ bà chỉ nhìn thấy mảnh đất nhỏ trước mặt hơn là thấy bầu trời cao. Bệnh này thật khó chịu, khiến bà đi đứng khó khăn. Vậy mà bà vẫn có mặt ở hội đường vào ngày sabát, khi Đức Giêsu giảng.

Chúa Nhật Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Chúa Nhật Tuần 30 Thường Niên - Năm C

Mỗi năm Hội Thánh dành một ngày Chúa Nhật để nhắc chúng ta nhớ đến bổn phận của mình, bổn phận truyền giáo cho thế giới. “Phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân” Chúng ta phải tiếp tục sứ mạng của các tông đồ, vinh dự đứng vào hàng ngũ các chứng nhân. Ðể truyền giáo, chúng ta phải quen thân với Chúa Giêsu, có kinh nghiệm gặp gỡ Ngài thật sâu lắng, sống cái chết của Ngài mỗi ngày

Thứ Bảy Tuần 29 Thường Niên - Năm C

Thứ Bảy Tuần 29 Thường Niên - Năm C

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu cảnh báo hai lần (cc. 3, 5). “Nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy.” Đức Giêsu đi từ những chuyện đau thương chết chóc của một số người ở Galilê và Giêrusalem, để nhắc nhở người nghe ra khỏi sự tự mãn của mình mà sám hối. Dụ ngôn cây vả sẽ cho thấy thế nào là sám hối theo cái nhìn của Ngài. Đơn giản sám hối là sinh trái.

ffff

Thứ Sáu Tuần 29 Thường Niên - Năm C

“Hỡi những kẻ đạo đức giả!” Đức Giêsu đã gọi họ như thế (c. 56). Tại sao các anh nhạy bén trước điều này, mà lại thờ ơ trước điều kia? Thiếu bén nhạy về mặt tôn giáo cũng là cơn bệnh của con người thời nay. Thiên Chúa vẫn nói với con người hôm nay qua các dấu chỉ. Vấn đề là làm sao đọc được ý nghĩa của những dấu chỉ đó.

Thứ Năm Tuần 29 Thường Niên - Năm C

Thứ Năm Tuần 29 Thường Niên - Năm C

Chúng ta cần được ngọn lửa của Ðức Giêsu chạm đến, cần được Ngài làm bừng sáng lên những sức mạnh tiềm ẩn nơi ta, để chúng ta trở thành ánh lửa cho thế giới. “Phải chi lửa ấy đã bùng lên!” Chúng ta được mời gọi để thực hiện niềm ước mong mà Ðức Giêsu đã suốt đời ôm ấp, đó là làm cho thế giới nên ấm áp hơn

Thứ Tư Tuần 29 Thường Niên - Năm C

Thứ Tư Tuần 29 Thường Niên - Năm C

Người quản gia trung tín sẽ chăm chỉ làm tròn bổn phận được giao. Việc quan trọng là cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc (c. 42). Anh này chẳng để ý gì đến chuyện khi nào chủ mình về. Khôn ngoan đối với anh là làm theo đúng ý của chủ. Anh chỉ tập trung vào việc phục vụ những người được chủ giao phó, và phục vụ đúng giờ. Hẳn anh sẽ được ông chủ khen ngợi và đặt ở một vị trí cao hơn, nếu bất ngờ ông về mà thấy anh đang phục vụ chăm chỉ.

Thứ Ba Tuần 29 Thường Niên - Năm C

Thứ Ba Tuần 29 Thường Niên - Năm C

“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.” (c. 2). Trong hành trình truyền giáo cuối cùng với thánh Phaolô (Cv 20, 5), Luca hẳn đã thấy những cánh đồng lúa chín ở mọi nơi, đang chờ nhiều người gặt hái gấp, kẻo lúa bị hư hoại. “Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi…” (c. 3). Dù chưa bao giờ gặp mặt Đức Giêsu, nhưng Luca đã nghe được tiếng gọi sai đi của Ngài.


Các tin khác

BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 209
  •   Máy chủ tìm kiếm 14
  •   Khách viếng thăm 195
 
  •   Hôm nay 7,122
  •   Tháng hiện tại 1,195,379
  •   Tổng lượt truy cập 81,128,279