Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Có hai cản trở khiến cho cuộc gặp gỡ trở nên khó khăn. Đám đông vây quanh Đức Giêsu khiến ông không thấy Ngài. Hơn thế nữa, thân hình ông lại thấp bé. Nhưng Giakêu không dễ nản lòng. Ông chạy đón đàng trước và leo lên một cây sung để thấy Đức Giêsu, vì ông biết thế nào Ngài cũng đi qua đó. Như thế ông đã vượt qua được đám đông và sự thấp bé của mình. Để vượt qua thì phải chạy chứ không đi từ từ, và phải vất vả leo lên cao, vượt lên trên cái tôi nhỏ bé. Giakêu khao khát đến mức nào mới dám nghĩ và dám làm như vậy.

Thứ Hai Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Thứ Hai Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Mất khả năng nhìn, nhưng anh vẫn còn khả năng nghe và nói. Để gặp được Đức Giêsu, anh đã tận dụng mọi khả năng còn lại. Anh nghe tiếng đám đông đi qua, tiếng chân người rộn ràng (c. 36). Anh tò mò hỏi xem chuyện gì vậy. Khi biết là Đức Giêsu Nadarét đang đi ngang qua, anh thấy ngay điều mình chờ đợi từ lâu, nay đã đến.

Chúa Nhật 33 Thường Niên - Năm A

Chúa Nhật 33 Thường Niên - Năm A

Khi ông chủ trở về để nghe báo cáo sổ sách của các đầy tớ, ông đã khen hai anh đầy tớ vất vả làm ăn bằng những lời giống nhau: “Khá lắm! Anh đúng là tôi tớ tốt lành và trung tín! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh” (c. 21. 23). Còn anh đầy tớ chôn giấu yến bạc dưới đất vì sợ hãi ông chủ, đã bị chủ chê là đầy tớ xấu xa và biếng nhác.

Tử đạo là hết lòng trung thành với Chúa và làm chứng cho Tin Mừng

Tử đạo là hết lòng trung thành với Chúa và làm chứng cho Tin Mừng

Người tín hữu hôm nay có thể không còn phải đổ máu đào để giữ Đạo như trong các giai đoạn lịch sử đau buồn xưa, nhưng vẫn có thể hàng ngày phải “đổ máu trắng” tử đạo trong việc chống lại những giá trị phản Tin Mừng, để Đức Tin không bị chao đảo và Tin Mừng chân thật của Chúa Giêsu tiếp tục loan báo.

Thứ Bảy Tuần XXXII Thường Niên - Năm A

Thứ Bảy Tuần XXXII Thường Niên - Năm A

Một trong những lý do khiến người ta bỏ cầu nguyện, đó là sự thinh lặng của Thiên Chúa. Con người bị áp bức, khổ đau, nên kêu gào lên Chúa, nhưng tiếng kêu thảm thiết của họ dường như chẳng được nghe. Thiên Chúa có hiện hữu không?

Thứ Sáu Tuần XXXII Thường Niên - Năm A

Thứ Sáu Tuần XXXII Thường Niên - Năm A

Người Kitô hữu sống đời thường như mọi người một cách tỉnh táo. Tận tụy nhưng lại không bị mất hút, hết mình nhưng lại còn chút e dè. Sống tưng bừng giây phút hiện tại nhưng vẫn nhớ đến điểm tới. Hai người nằm một giường, hai phụ nữ xay một cối (cc. 34-35), nhưng số phận chung cuộc của họ lại khác nhau. Có người được đem đi, có người bị bỏ lại. Làm sao tôi đừng tiếc đồ đạc mà xuống lấy hay quay trở lại nhà (c. 31)? Làm sao tôi đừng như vợ ông Lót quay nhìn lại và hóa thành cột muối?

Thứ Năm Tuần XXXII Thường Niên - Năm A

Thứ Năm Tuần XXXII Thường Niên - Năm A

Đức Giêsu đã khai mở Nước Thiên Chúa. Và Nước đó vẫn lớn lên từ từ qua dòng thời gian. Như hạt giống được gieo trong đất, đêm hay ngày cũng cứ lớn lên, như chút men làm dậy khối bột, như hạt cải thành cây cao rợp bóng, Nước Thiên Chúa cũng cần thời gian để đạt đến chỗ viên mãn. Hai ngàn năm trôi qua, Nước Thiên Chúa đã lớn lên về mọi mặt. Nhưng Kitô hữu chúng ta vẫn thấy còn nhiều điều phải làm để Nước đó được nhìn nhận bởi gần 7 tỷ người trên trái đất.

"Yến bạc cuộc đời" (Bài suy niệm Chúa nhật 33 thường niên - Năm A của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

"Yến bạc cuộc đời" (Bài suy niệm Chúa nhật 33 thường niên - Năm A của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

Bài Tin Mừng Chúa nhật 33 này nằm trong ngữ cảnh các bài giảng của Chúa Giêsu về ngày cánh chung. Chúng ta phải làm gì để không bị lên án vào ngày tận thế? Tiếp nối giáo huấn của Chúa nhật trước, Lời Chúa mời gọi và cảnh báo chúng ta: hãy tỉnh thức! Tỉnh thức theo nghĩa của Tin Mừng là thận trọng, khiêm nhường, sống thiện lành, quan tâm đến tha nhân và nhất là sẵn sàng ra trình diện Chúa bất kỳ lúc nào Chúa đến gọi mình.

Thứ Ba Tuần XXXII Thường Niên - Năm A

Thứ Ba Tuần XXXII Thường Niên - Năm A

Dụ ngôn này của Đức Giêsu gây sốc cho chúng ta ngày nay, những người vất vả lo việc Chúa, những người ít khi được nghỉ. Chúng ta cũng thuộc về Chúa tương tự như một nô lệ (Cv 4, 29). Chúng ta làm điều phải làm (c. 10), nhưng không như người làm công chờ lương, cũng không đòi tiếng khen, quyền lợi, hay đặc ân nào khác từ chủ.

Thứ Hai Tuần XXXII Thường Niên - Năm A

Thứ Hai Tuần XXXII Thường Niên - Năm A

Trong Giáo Hội đôi khi cũng có những xì-căng-đan. Nơi bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nhắc chúng ta hãy đề phòng về những xì-căng-đan trong chính cộng đoàn tín hữu. Ngài nhìn nhận rằng không thể nào tránh được những xì-căng-đan (c. 1). Nhưng Ngài lại rất nặng lời với người nào gây ra cớ vấp phạm đó. Cột cối đá lớn vào cổ anh ta và xô xuống biển cho chết đi thì tốt cho anh ấy hơn là để anh ấy làm cớ phạm tội cho một trong những kẻ bé nhỏ này (c. 2).

Chúa Nhật 32 Thường Niên - Năm A

Chúa Nhật 32 Thường Niên - Năm A

Bài Tin Mừng ở cuối năm phụng vụ nói với chúng ta về khôn và dại, và cho chúng ta biết thế nào là thực sự khôn. Đức Giêsu kể cho ta chuyện mười cô trinh nữ, đóng vai trò phù dâu. Có năm cô dại và năm cô khôn. Tuy phân biệt dại và khôn, nhưng họ lại có nhiều điểm giống nhau. Cả mười cô đều háo hức mang theo đèn, để tham dự đám rước ban đêm, đưa cô dâu về nhà chồng. Vì chú rể đến chậm mà trời đã khuya, nên mười trinh nữ đang ở nhà cô dâu đều thiếp đi và ngủ cả.

Thứ Bảy Tuần XXXI Thường Niên - Năm A

Thứ Bảy Tuần XXXI Thường Niên - Năm A

Khi muốn nói đến sức mạnh của đồng tiền người ta thường nói: đồng tiền là tiên là phật… Đức Giêsu còn nói mạnh hơn nữa: đồng tiền còn có thể là chúa của con người, bắt con người làm tôi. Ngay cả các Kitô hữu, những người đã thuộc về Thiên Chúa, và chỉ muốn phụng sự một mình Ngài, cũng bị cám dỗ để đi hàng hai, bắt cá hai tay. Họ nghĩ mình có thể làm tôi đồng thời cả Thiên Chúa lẫn Tiền Của, nhờ đó được cả đời sau lẫn đời này.

Thứ Sáu Tuần XXXI Thường Niên - Năm A

Thứ Sáu Tuần XXXI Thường Niên - Năm A

Bài Tin Mừng hôm nay có thể làm chúng ta bối rối. Người quản gia bị mang tiếng là phung phí tài sản của chủ. Anh phải nghỉ việc, dù không rõ tiếng tiếng đồn ấy có đúng không. Anh không được bào chữa gì cho chính mình. Bây giờ anh chỉ lo chuyện tương lai, sau khi thất nghiệp. Anh suy nghĩ như một độc thoại: “Mình sẽ làm gì đây?”


Các tin khác

BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 218
  •   Máy chủ tìm kiếm 12
  •   Khách viếng thăm 206
 
  •   Hôm nay 8,541
  •   Tháng hiện tại 168,475
  •   Tổng lượt truy cập 81,476,451