“Đứa trẻ này rồi sẽ ra sao?” (c. 66). Làm sao biết tương lai của đứa trẻ mới được tám ngày tuổi. Nhưng qua những biến cố lạ lùng xảy ra: ông bà sinh con trong lúc tuổi già, ông bị câm rồi lại được khỏi, ông bà cùng nhất trí về tên của đứa con dù không trao đổi trước, người ta nhận ra bàn tay Chúa ở với em (c. 66). Em đúng là Gioan, tiếng Híp-ri nghĩa là Thiên-Chúa-tặng-ban, bởi em là quà tặng cho gia đình, dân tộc và cho cả nhân loại.
Bài ca ngợi khen Đức Chúa bật ra trên môi Maria sau khi bà Êlisabét cất tiếng ca ngợi Mẹ. Êlisabét ca ngợi Maria là người được chúc phúc hơn mọi phụ nữ vì Mẹ đang cưu mang trong dạ Đấng Cứu Tinh. Bà còn ca ngợi Maria có phúc vì đã dám tin vào lời Chúa phán, và dám liều để cho lời ấy dẫn dắt đời mình. Nhờ được tràn đầy Thánh Thần, Êlisabét mới biết được Tin Vui mà Maria tưởng rằng đó là bí mật chỉ riêng mình biết. Khi đứng trước bà chị cao niên đang mang thai.
Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa đại lễ Giáng Sinh, gồm Thánh lễ Vọng, Thánh lễ Ban Đêm, Thánh lễ Rạng Đông và Thánh lễ Ban Ngày.
Trong những ngày cuối cùng của mùa Vọng, Hội Thánh mời gọi chúng ta suy niệm về cuộc gặp gỡ giữa hai người mẹ: Chị Maria và bà Êlisabét, giữa hai thai nhi: Ðức Giêsu và Gioan Tẩy Giả. Một cuộc gặp gỡ chan chứa niềm vui. Niềm vui của chị Maria với bước chân vội vã băng qua những vùng đồi núi trập trùng xứ Giuđê. Chị không đi một mình trên đường xa, vì chị tin có một mầm sống đang lớn lên trong chị.
Phụng vụ Lời Chúa Chúa nhật IV Mùa Vọng cho thấy sự tương ứng giữa Bài đọc I và bản văn Tin Mừng. Bài đọc I đưa ra một điều khó hiểu, bản văn Tin Mừng đem đến một câu trả lời.
Chúng ta đang tiến dần tới lễ Giáng Sinh. Lời Chúa của Chúa nhật thứ bốn Mùa Vọng muốn khẳng định với chúng ta: những gì được loan báo trong Cựu ước, nay sắp được thành toàn. Thời đã đến! Thiên Chúa đã thực hiện những kỳ công. Ngài trung thành với lời hứa từ ngàn xưa, là ban Đấng Thiên sai cứu độ trần gian.
Cách nay gần chín tháng, chúng ta đã nghe đọc bài Tin Mừng này vào lễ sứ thần Gabrien Truyền Tin cho Đức Mẹ. Hôm nay chúng ta nghe đọc lại bài này trong bầu khí rộn ràng của những ngày gần đại lễ Giáng Sinh. Các sách Tin Mừng không nói nhiều về thời gian Đức Mẹ mang thai. Luca chỉ nói về chuyện Mẹ đi thăm bà chị họ hiếm muộn (Lc 1, 39-45). Còn Mátthêu nói về chuyện thánh Giuse nằm mộng và được sứ thần mời đón nhận Maria làm vợ và thai nhi Giêsu làm con của mình (Mt 1, 18-24).
Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa Chúa nhật IV Mùa Vọng - Năm B.
Chính khi ta thất vọng, thì Chúa đến loan báo Tin Vui (c. 19). Tư tế Dacaria may mắn trúng thăm, nên ông được vào Nơi Thánh để lau hương án và dâng hương mới. Tại nơi thâm nghiêm này, khi ông lo việc tế tự, ông được sứ thần Chúa báo tin về đứa con sắp chào đời của mình. Gioan, nghĩa là Đức-Chúa-thi-ân, sẽ là món quà ông được tặng. Nhưng Gioan sẽ còn là món quà cho nhiều người Ítraen, vì Gioan có sứ mạng giải hòa dân tộc ông với nhau và với Chúa.
Thiên Chúa bất ngờ và mãi mãi bất ngờ. Ngài muốn cứu độ nhân loại bằng cách sai Con Một làm người. Cách trở thành người của Con Thiên Chúa vừa bình thường, lại vừa tuyệt đối khác thường. Bình thường vì Ngài được một phụ nữ sinh ra (x. Gl 4, 4). Khác thường vì Ngài được sinh ra không do một người cha ruột, nhưng do quyền năng của Thánh Thần (cc. 18. 20). Đây là niềm tin ngay từ thuở ban đầu của các Kitô hữu.
Gioan đã đưa ra ba câu trả lời phủ định: “Tôi không phải là Ðức Kitô” – “Không phải” – "Không”. Những tiếng không dứt khoát và trung thực. Ông không nhận những danh hiệu người ta nghĩ về ông. Ông chẳng phải là một Êlia tái giáng hay một vị Ngôn Sứ phi thường như Môsê. Gioan chỉ sợ người ta đánh giá quá cao về mình khiến Ðấng ông giới thiệu bị che khuất. Lần thứ hai được hỏi: Ông là ai? Gioan đã định nghĩa mình là một tiếng hô trong hoang địa, là lời mời gọi con người sửa đường cho Ðức Kitô.