Nếu ai hỏi Mẹ Maria điều gì quý nhất trong đời Mẹ, hẳn Mẹ sẽ trả lời đó là Giêsu, con của Mẹ. Người con này Mẹ đã cưu mang, dưỡng dục, và bảo vệ giữ gìn. Người con này đã đem lại cho Mẹ biết bao niềm vui và hãnh diện. Nhưng Mẹ cũng chịu nhiều đau khổ vì người con ấy. Bài Tin Mừng hôm nay vén mở một chút nỗi đau của Mẹ,
Đức Giêsu mới là Chiên Vượt qua đích thực (Ga 1, 29. 36). Ngài chết như con chiên hiền lành bị đem đi giết, như người Tôi Trung (Is 53, 7). Ngài chết như con chiên Vượt qua không bị đánh giập cái xương nào (c. 36).
Hôm nay Giáo Hội mừng sinh nhật của thánh Gioan Tẩy giả. Chỉ có Đức Giêsu và Mẹ Maria mới được mừng ngày sinh trong phụng vụ. Điều đó cho thấy sinh nhật của Gioan là biến cố có ảnh hưởng lớn. Bài Tin Mừng hôm nay nói vắn gọn về chuyện sinh hạ và cắt bì Gioan, nhưng kể dài hơn về chuyện đặt tên cho em. Chúng ta có thể cảm được niềm vui lớn lao của người mẹ là bà Êlisabét. Niềm vui này đã bắt đầu từ khi bà có thai Gioan.
Cây tốt ắt sinh quả tốt, cây bị sâu ắt sinh quả chẳng ra gì (c. 17). Hơn nữa, Đức Giêsu còn mạnh mẽ khẳng định: cây tốt không thể sinh quả xấu, và cây xấu không thể sinh quả tốt được (c. 18). Chính vì thế cứ nhìn quả thì biết cây. Cứ nhìn những công việc do một người làm, ta sẽ biết người ấy là ai (cc. 16. 20). Những môn đệ đích thực của Đức Giêsu hẳn sẽ sinh quả tốt, đó là sống công chính như giáo huấn của Bài Giảng trên núi.
Tin Mừng này có thể được đón nhận hay bị từ chối một cách thô bạo. Không hẳn chỉ dân ngoại mới có người từ chối và chà đạp viên ngọc quý. Cả người Do thái cũng có kẻ bách hại những ai rao giảng (Mt 10, 17). Thái độ của người môn đệ là không dừng lại, nản lòng khi bị chối từ. nhưng là tiếp tục mang sứ điệp ấy đến cho người khác.
Đức Giêsu chỉ đòi các tín hữu sống trong cộng đoàn huynh đệ phải tránh lối xét đoán thiếu bao dung, khắc nghiệt, mà quên chính mình cũng có những lỗi lầm lớn hơn nhiều. “Anh em xét đoán thế nào, thì cũng bị Thiên Chúa xét đoán như vậy” (c. 2). Ngài muốn ta nhẹ tay và nhân từ khi cần phải xét đoán người anh em. Vì cái đấu ta dùng để đong cho họ, Thiên Chúa sẽ dùng để đong cho ta.
Đức Giêsu cũng quan tâm đến chuyện đói no của con người. Khi Ngài và các tông đồ tìm được chỗ riêng tư để rút lui, thì đám đông lại biết và đi theo đến tận nơi (Lc 9,10-11).
Đức Giêsu đã niềm nở tiếp đón họ, nói về Nước Thiên Chúa và chữa bệnh cho họ (Lc 9,11). Nhưng như thế đối với Ngài vẫn chưa đủ. Khi Nhóm Mười Hai muốn giải tán để họ đi mua đồ ăn, thì Đức Giêsu lại muốn đãi họ ăn miễn phí. Đãi bữa chiều cho năm ngàn người ăn, ở một nơi vắng vẻ
Đức Giêsu đặt chúng ta trước một chọn lựa. “Anh em không thể đồng thời làm tôi Thiên Chúa và Tiền Của được.” Nếu có hai chủ thì thế nào cũng yêu mến người này hơn người kia. Giữa Thiên Chúa và Tiền Của, tôi sẽ gắn bó với ai hơn, tôi sẽ chọn ai? Tôi không thể giả vờ thỏa hiệp để chọn cả hai, để được cả hai. Thần Tài hứa hẹn cho tôi sự an toàn và hạnh phúc giả tạo, còn Thiên Chúa hứa cho tôi hạnh phúc đích thực, vững bền. Chỉ khi đặt Thiên Chúa lên trên mọi sự, tôi mới thật sự tự do.
Thầy Giêsu đề nghị chúng ta tích trữ một cách khôn ngoan hơn, tích trữ một kho tàng gì đó mà mối mọt không đục khoét được và kẻ trộm không sao ăn cắp được. Đó là thứ kho tàng trên trời được tích trữ qua bao việc lành, những việc ta làm theo ý Thiên Chúa.
Kinh Lạy Cha giúp chúng ta trò chuyện với chính Thiên Chúa là Cha. Chúng ta được mở ra trước thế giới trên trời nơi Cha ngự trị, những cũng được mở ra trước thế giới dưới đất của con người. Một thế giới có bao người thiếu bánh ăn, cần được chia sẻ. Một thế giới có nhiều xung đột và hận thù, cần sự bao dung thứ tha.
Đức Giêsu mời các môn đệ đi vào cái kín đáo, thầm lặng, nơi đó không có con mắt của người đời, không có tiếng khen chê. Nơi đó kín đến mức tay trái không biết việc tay phải làm. Nơi đó là căn phòng đóng cửa, để chỉ có Cha và anh gặp gỡ. Cha là Đấng hiện diện ở nơi kín đáo (cc. 6. 18).
Bài Tin Mừng hôm nay thật là đỉnh cao của Kitô giáo. Đức Giêsu dạy ta nẻo đường để trở nên con cái Cha trên trời (c. 45). Đó là: “Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em”. Cựu Ước dạy ta yêu người thân cận (Lv 19, 18). Còn Đức Giêsu dạy ta yêu kẻ thù và cầu nguyện cho họ (c. 44).
Lời của Đức Giêsu hôm nay làm chúng ta choáng váng. Lời này không đòi dẹp bỏ hệ thống pháp luật, cảnh sát hay nhà tù. Nhưng nếu các Kitô hữu cứ để cho Lời này thấm vào lòng từ từ, đời sống của họ sẽ được thay đổi một cách kỳ diệu, và bộ mặt thế giới sẽ đổi khác. Hiền hậu, bao dung, quảng đại, đó là điều thế giới hôm nay thiếu trầm trọng.