Giáo Phận Hải Phòng

http://gphaiphong.org


Tâm sự của một thành viên mới tham dự Nhóm SVCG HP tại Hà Nội

Cảm tạ Chúa đã cho con nhiều thứ và đưa con đến với nhóm SVCG Hải Phòng tại Hà Nội. Nguyện xin Thiên Chúa chúc lành cho Cha đặc trách, Mẹ Thắng, các anh chị trong nhóm và chúc cho Nhóm của chúng ta ngày càng thăng tiến!

 
Con chào Cha, Mẹ đỡ đầu và anh chị trong nhóm SVCG Hải Phòng tại Hà Nội mà con được gặp trong ngày hôm nay, ngày gặp mặt chia sẻ và dâng thánh lễ trong tháng của Nhóm. 

Chắc hẳn trong nhóm có nhiều anh chị thắc mắc về sự có mặt của em. Nói thế nào nhỉ, cũng có thể nói rằng em đến với nhóm và được gặp các anh chị ngày hôm nay là cả một duyên lớn mà Thiên Chúa đã sắp đặt, qua Cha đặc trách Giới trẻ - Sinh viên Giáo Phận giới thiệu. Từ khi đến Hải Phòng tham gia kỳ thi đại học, đến sau gần một năm trở lại giáo xứ Nam Pháp tham dự sinh nhật SVCG Hải Phòng tại Hải Phòng lần thứ XVI, và cho đến tận bây giờ, em mới cùng với anh chị trên mảnh đất Thủ đô để tham gia chia sẻ lời Chúa cũng như tham dự Thánh lễ dịp tháng 5.

Thưa Cha, Mẹ đỡ đầu và anh chị sinh viên, bản thân con/em vốn không có khiếu giao tiếp và cũng vì thế mà khá lười kết giao với bạn bè, nhất là hay hồi hộp trước những gì khác lạ sắp xảy đến. Vì vậy mà đêm qua, con/em đã khá khó ngủ để đón chờ tới "ngày hẹn" hôm nay. Nhưng khi đến với “nhà của Chúa” - một Nhà thờ chưa từng đến đó bao giờ (con/em đi nhà thờ gần chỗ ở), con/em lại không còn thấy hồi hộp nữa, mà thay vào đó là một cảm giác gì đó thân thương và quen thuộc. Chắc hẳn đó một phần nhờ vào sự gần gũi, ánh mắt thân thương của các anh chị và còn cả những nụ cười hiền hòa, dễ mến của Cha Vang, của mẹ Thắng. Quả thực, chỉ có Chúa mới làm mọi người dễ gần nhau hơn, trao cho nhau những tình thương, những nụ cười dễ mễn.

Có lẽ vì khá quen với các buổi chia sẻ, nên con/em không khó khăn gì trong việc hòa vào cùng mọi người. Nhưng có một cái khác rất riêng của SVCG Hải Phòng, đó là trong lúc chia sẻ, các anh chị luôn sử dụng những bản piano nhẹ nhàng, khiến cho đầu óc được thoải mái hơn. Khi ở giáo xứ gần nơi ở, các bạn còn e dè, ngại ngùng, nhưng ở đây tất cả đều gần gũi và thân thương.

Hơn nữa, những lời chia sẻ của Quý Cha và Mẹ đỡ đầu hôm nay đã để lại cho bản thân con/em những chiêm nghiệm và bài học sâu sắc. Những chia sẻ đó đã giúp con/em nhìn lại bản thân mình trong khoảng thời gian trước kia, khi còn học trong nhà trường phổ thông, và hơn nữa là giúp con khẳng định rằng mình đã đi con đường đúng đắn – con đường mà luôn có Thiên Chúa dẫn đường.

Quả thế, trong thời kỳ phổ thông, đã có thời kỳ con/em xa rời thực tế, cũng thu mình vào đời "sống ảo" vì những chuyện nhỏ nhoi, bồng bột xảy ra xích mích với bạn bè. Cũng có những lúc tâm trạng hoảng loạn, bứt rứt và cảm tưởng như không có lối thoát, không tìm ra được cách giải quyết vấn đề, để rồi bế tắc cứ ngày càng lún sâu. Con/em cũng đã có thời kỳ “sống ảo” bằng cách viết nhiều dòng trạng thái than thở, viển vông mà bây giờ mỗi khi nhìn lại (qua phần nhắc lại kỷ niệm của FB) cảm thấy lúc đó thật thiển cận, thiếu suy nghĩ và cả sự vô duyên nữa! Nhưng nó cũng là bài học để con/em ghi nhớ suốt đời. Hồi đó, chính những lúc cùng mẹ tới Nhà thờ đã khiến con/em tìm ra hướng đi tích cực, để tâm hồn thanh thản và tránh với những cám dỗ lúc nào cũng bủa vây ở một ngôi trường dân lập. Đồng thời, những bài Thánh ca mang đậm tình Chúa đã giúp cho linh hồn con/em được thanh thoát hơn, và giúp con/em nhận ra rằng mình đang có một cuộc sống đầy đủ hơn nhiều số phận không may mắn khác: Có mẹ, có cha, có anh chị em, có bạn bè, có điều kiện ăn học … và nhất là luôn có Thiên Chúa ở cùng.

Hôm nay, khi nghe Cha và Mẹ đỡ đầu chia sẻ, đôi khi con mỉm cười vì có những điều mà bản thân con đã nghĩ đúng đắn, có những điều con đã ngộ ra. Vì thế mà tâm trạng con con/em rất thoải mái vì hiện tại mình đang đi đúng đường, đúng hướng mà luôn có Thiên Chúa dang rộng vòng tay che chở, dẫn đưa; dù con đường phía trước vẫn biết rằng còn nhiều thử thách, và chính bản thân con cũng còn nhiều thiếu sót mà chưa khắc phục được.

Quả thực, con/em lại càng thêm tâm đắc hơn về câu nói rằng “đi một ngày đàng học một sàng khôn”. Hôm nay, tuy không ở lại đến cuối được với mọi người nhưng con cảm thấy vô cùng biết ơn Quý Cha, mẹ Thắng và anh chị vì đã củng cố hơn đời sống đức tin của con/em, đã đem lại cho con/em niềm an vui từ đáy trong tâm hồn khi đến gặp Chúa và sum họp với anh chị trong Nhóm.

Cảm tạ Chúa đã cho con nhiều thứ và đưa con đến với nhóm SVCG Hải Phòng tại Hà Nội. Nguyện xin Thiên Chúa chúc lành cho Cha đặc trách, Mẹ Thắng, các anh chị trong nhóm và chúc cho Nhóm của chúng ta ngày càng thăng tiến!

Con/em xin lỗi vì có nhiều tâm tình.
Ký tên: Người con Giáo phận Hải Phòng