Ngày xưa Thiên sứ truyền tin
Vâng nghe lời Chúa, trung trinh khiêm nhường.
Dẫu mang thai, vẫn lên đường
Về miền sơn cước, yêu thương họ hàng.
Tới ngày nở nhuỵ khai hoa
Giữa đêm băng giá, Ngôi Hai giáng trần.
Trở về xứ sở âm thầm
Lên đền thánh Chúa, tiến dâng Hài Nhi.
Giê-su lạc mất hiểm nguy
Tìm được Con Trẻ, thông tri cõi lòng.
Gio-đan phép rửa sạch trong
Giê-su Con Mẹ tiên phong lên đường.
Phép lạ tiệc cưới tân nương
Mẹ thầm nhắn nhủ, phi thường Ca-na.
Con Mẹ khởi hành bôn ba
Rao truyền Thiên Quốc thiết tha nhân từ.
Ta-bo trên núi vi vu
Hiển dung sáng láng, tình tự hy sinh.
Ngang qua thập giá quang vinh
Lập nên Thánh Thể, Máu-Mình hiến dâng.
Mẹ dõi theo Chúa ân cần
Mồ hôi máu đổ, vạn lần tràn lan.
Mắt trông Con Mẹ ủi an
Đòn roi nặng gánh, thân mang quá nhiều.
Mão gai đội đầu Con yêu
Tâm hồn Mẹ xót, trăm chiều ruột gan.
Kề vai thập giá lên đàng
Cùng Con hiến tế chứa chan cứu đời.
Nhìn Con chịu chết, người ơi!
Mẹ hằng tín thác, không lời thở than.
Giê-su phục sinh khải hoàn
Như lời Ngài phán, bình an cõi lòng.
Với Mẹ con mãi cậy trông
Hướng nhìn lên Chúa, ước mong về trời.
Chuyên tâm bền chí giữ Lời
Mở lòng đón nhận rạng ngời Thánh Linh.
Dương gian đời Mẹ trung trinh
Xác hồn lên tới Thiên Đình hằng mơ.
Giờ này trông nhìn con thơ
Nữ Vương Thiên Quốc mong chờ đoàn con.
Nguồn: giaophannhatrang.org