Trong nhịp sống hối hả, chúng ta dễ lãng quên những ơn lành nhỏ bé. Thực hành lòng biết ơn mời gọi ta dừng lại, chiêm nghiệm và nhận ra sự linh thiêng ngay cả trong khoảnh khắc thường nhật. Đây là một trong những đặc nét của Linh đạo I-nhã, giúp chúng ta chuyển hướng từ thiếu thốn sang dư đầy, mang lại niềm vui và bình an. Lòng biết ơn là hành động biến đổi, bắt nguồn từ tương quan với Thiên Chúa, bản thân và tha nhân. Bằng cách thực hành qua nhật ký, xét mình, hay bày tỏ trực tiếp, chúng ta học cách nhận ra và trân trọng mọi hồng ân, kể cả trong khó khăn, để tâm hồn tràn đầy lòng thương xót và tạ ơn.

Trong nhịp hối hả và đầy rẫy những đòi hỏi của đời sống thường nhật, ta thường lãng quên tầm quan trọng của từng hơi thở và những sự kiện nhỏ bé thoáng qua trong ngày. Thế nhưng, việc thực hành lòng biết ơn mời gọi ta dừng lại, chiêm nghiệm và nhận ra sự linh thánh ẩn chứa trong cả những khoảnh khắc nhỏ bé, tưởng chừng không đáng kể. Lòng biết ơn giúp ta dừng bước, hồi tưởng những lần ta cảm nếm được niềm vui, sự bình an, tình yêu thương và cả những thử thách trên hành trình sống. Lòng biết ơn đổi hướng chú ý của chúng ta từ những điều thiếu thốn, chưa trọn vẹn sang sự dư đầy và tích cực, làn những điều giúp ta sống hạnh phúc. Lòng biết ơn nhắc ta rằng ngay cả giữa khổ đau vẫn có những tia sáng của hy vọng, sự tử tế và nâng đỡ nhau như những sợi chỉ vàng, âm thầm dệt nên tấm thảm cuộc đời chúng ta.

Một lời khen ngợi, một nụ cười từ người lạ, tiếng cười vang lên đâu đó, hơi ấm của tình bạn, một lời nhắn đầy quan tâm, bữa ăn sẻ chia, hay lời mời uống ly cà phê, tất cả đều là những khoảnh khắc nhắc ta nhớ đến sự hiện diện yêu thương của Thiên Chúa. Lòng biết ơn không chỉ là một phản ứng lịch thiệp trước những điều tốt đẹp, nhưng là một hành động có sức biến đổi, bén rễ từ mối tương quan của ta với Thiên Chúa, với chính mình và với tha nhân. Khi ta tập sống lòng biết ơn một cách chủ ý mỗi ngày, ta được nhắc nhớ để tìm thấy vẻ đẹp trong chính sự hiện hữu của mình, trong các mối tương quan và trong thế giới quanh ta.

Chúng ta có thể thực hành những việc đơn sơ như viết nhật ký, xét mình cuối ngày, hay dành những giây phút tĩnh lặng để thực hành lòng biết ơn. Ta cũng có thể tìm những cách cụ thể để bày tỏ lòng trân trọng đối với người khác. Một cách nữa để lớn lên trong tinh thần biết ơn là hồi tưởng lại những trải nghiệm biết ơn trong quá khứ: Ta cảm thấy thế nào khi có ai đó nói với ta “Cảm ơn”? Và cảm xúc trong lòng ta ra sao khi ta cất lên lời biết ơn về một điều cụ thể trong đời mình?

Ta dễ quên dâng lời tạ ơn khi được trao ban một ngày mới để sống, hay khi được thưởng thức một bữa ăn. Cũng thật dễ để ta quên đưa tay ra với những người ta yêu thương và với những người cần biết họ được yêu thương. Như một liều thuốc thiêng liêng, có lẽ ta nên dành thời gian để tận hưởng và dâng lời tạ ơn vì bữa ăn trước mặt, vì những người bạn chân thành, gia đình tuyệt vời, và vì cả cơ hội được quay hướng về Chúa để thầm thĩ rằng: “Lạy Chúa Giêsu, con cảm tạ Ngài. Con biết ơn vì Ngài đang ở đây.”

Chúng ta hãy nhìn nhận những phúc lành mình lãnh nhận, dừng lại để suy ngẫm về chúng, và mỉm cười vì những điều ấy để tâm trí và con tim ta được tràn đầy lòng biết ơn. Ước chi chúng ta luôn nhận ra lòng thương xót và muôn ơn lành của Thiên Chúa trong từng khoảnh khắc đời thường. Amen.


Nguồn: dongten