✠Khởi đầu Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. (Ga 1,1-18)
1Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời.
Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa,
và Ngôi Lời là Thiên Chúa.
2Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.
3Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành,
và không có Người,
thì chẳng có gì được tạo thành.
Điều đã được tạo thành 4 ở nơi Người là sự sống,
và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.
5Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối,
và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.
6Có một người được Thiên Chúa sai đến,
tên là Gio-an.
7Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng,
để mọi người nhờ ông mà tin.
8Ông không phải là ánh sáng,
nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.
9Ngôi Lời là ánh sáng thật,
ánh sáng đến thế gian
và chiếu soi mọi người.
10Người ở giữa thế gian,
và thế gian đã nhờ Người mà có,
nhưng lại không nhận biết Người.
11Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
12Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người,
thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.
13Họ được sinh ra, không phải do khí huyết,
cũng chẳng do ước muốn của nhục thể,
hoặc do ước muốn của người đàn ông,
nhưng do bởi Thiên Chúa.
14Ngôi Lời đã trở nên người phàm
và cư ngụ giữa chúng ta.
Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người,
vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người,
là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.
15Ông Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố :
“Đây là Đấng mà tôi đã nói :
Người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.”
16Từ nguồn sung mãn của Người,
tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.
17Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê,
còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có.
18Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả ;
nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa
và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha,
chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.
Suy niệm
Bầu không khí Giáng Sinh đang tràn về khắp muôn nơi. Niềm vui ấy không chỉ được cảm nhận qua những bài hát hay bản nhạc, những ánh đèn điện hay những họa tiết trang trí, nhưng còn được cảm nhận một cách rõ nét qua những nụ cười, những lời chúc và những món quà của chúng ta dành cho những người thân yêu nhân dịp trọng đại này.
Mặc dù vậy, ít ai nghĩ được rằng Giáng Sinh là một câu chuyện của những niềm vui và cũng là một câu chuyện của những nỗi buồn; là câu chuyện của niềm hy vọng lớn lao và cũng là câu chuyện của sự thất vọng tràn trề; là câu chuyện của sự an bình và cũng là câu chuyện của những tranh chấp; là câu chuyện diễn tả của tình yêu vô biên của Thiên Chúa và cũng là câu chuyện của sự ghen tuông ích kỉ tột độ của con người.
Trước hết, Giáng Sinh là một câu chuyện của những niềm vui, của sự thanh bình, của niềm hy vọng, và là câu chuyện của tình yêu vô biên.
Bởi vì, cách đây hơn 2 nghàn năm, Thiên Chúa đã xuống thế làm người và ở giữa chúng ta. Đó là đêm cực trọng, là đêm của các đêm, là đêm mà trời đất giao hòa, là đêm của tình yêu, là đêm Thiên Chúa và con người đã chạm được nhau khi Hài Nhi Giêsu cất tiếng khóc chào đời từ cung lòng Đức Trinh Nữ Maria.
Quả thật, Thiên Chúa đã xuống thế làm người để cho chúng ta cảm thấy một cách rõ nét và cụ thể nhất tình yêu thương vô biên của Ngài dành cho nhân loại. Chính Ngài là nguồn mạch và là nguyên nhân của niềm vui Giáng Sinh. Không chỉ vậy, sự kiện Thiên Chúa xuống thế làm người đã thay đổi hoàn toàn lịch sử của nhân loại. Nhờ sự kiện Giáng Sinh ấy, con người đã bước từ bóng tối ra ánh sáng. Nhờ sự kiện Giáng Sinh ấy, loài người chúng ta đã được mời gọi làm con cái Thiên Chúa qua Đức Giêsu Kitô. Và cũng nhờ sự kiện Giáng Sinh ấy, chúng ta đã đón nhận Đấng Cứu thế để được ơn cứu độ.
Quả thực, Giáng Sinh không chỉ là ngày vui mừng của người Kitô hữu chúng ta, nhưng còn là ngày vui mừng của toàn thể nhân loại. Dù là người Kitô hữu hay không, dù là người già hay người trẻ, nam hay nữ, giàu hay nghèo… tất cả chúng ta cũng đều háo hức vui mừng, chào đón Giáng Sinh. Dù ở bất cứ nơi đâu hay làm gì, ở mọi nền văn hóa, màu da, sắc tộc… chúng ta đều có chung một ngôn ngữ trong những ngày này, đó là ngôn ngữ của tình yêu và niềm vui hạnh phúc.
Ngoại trừ Đức Giêsu Kitô, không một ai có thể có một sinh nhật vui, lớn, và được toàn thể địa cầu vui mừng chào đón như vậy. Như thế, sự kiện Giáng Sinh không chỉ đem đến cho chúng ta niềm vui linh thiêng mà niềm vui ấy còn có thể được nhìn thấy, được chạm thấy và được cảm nghiệm thấy. Chúng ta có thể nhìn thấy ai ai cũng vui mừng, nhà nhà đều háo hức trang hoàng. Chúng ta có thể cảm nghiệm thấy không khí Giáng Sinh đã đang đến từng nhà, từng người, thậm chí có người còn nói rằng họ ngửi thấy mùi Giáng Sinh. Vậy, đâu là nguyên nhân, đâu là lý do của niềm vui ấy? Vâng, chính Đức Giêsu Kitô là nguồn mạch của tình yêu, là nguyên nhân của niềm vui, hạnh phúc bất tận ấy.
Nhưng ngược lại, Giáng Sinh còn là một câu chuyện buồn; là câu chuyện của sự ghen tuông, ích kỉ và là câu chuyện của những tranh chấp, hận thù.
Không buồn sao được khi thế gian đã không chấp nhận Đấng Tạo hóa đã sinh ra mình; không buồn sao được khi thế gian đã để Mẹ của mình là Đức Maria chạy trốn như một phạm nhân; không buồn sao được khi thế gian đã để Thiên Chúa của mình phải chịu cảnh cơ hàn mà sinh ra trong hang đá Belem; không buồn sao được khi mà vì sự ích kỉ, ghen tuông và tranh chấp quyền lực đã khiến vua Hêrôđê ra lệnh truy tìm và ra tay sát hại biết bao nhiêu em nhỏ vô tội; không buồn sao được khi thế gian đã đối xử với Ngài như một tội phạm, để rồi 33 năm sau đó, thế gian đã treo Ngài trên Thánh giá cho đến chết, một cái chết tức tưởi.
Nghịch cảnh Giáng Sinh ấy dường như vẫn tiếp tục diễn ra hằng ngày, hằng giờ trong xã hội hôm nay.
Nghịch cảnh ấy vẫn tiếp diễn khi còn có nhiều người vui mừng, chào đón Giáng Sinh bằng những quà tặng mà quên đi tới thánh đường để chiêm ngắm Hài Nhi Giêsu là nguồn mạch của niềm vui Giáng Sinh. Nghịch cảnh ấy vẫn tiếp diễn khi còn nhiều người vì ích kỉ, khó khăn mà từ bỏ những hài nhi vô tội giống như Hài Nhi Giêsu năm nào còn đang trong bụng Mẹ Maria. Và, nghịch cảnh ấy vẫn tiếp diễn khi chúng ta vui vẻ mừng đón Giáng Sinh, thì còn đó biết bao người đang phải chịu cảnh cơ hàn, không có một đêm hạnh phúc trọn vẹn.
Ước chi niềm vui Giáng Sinh của ngày hôm nay không chỉ “sớm nở tối tàn”. Ước chi tâm hồn thanh sạch mà chúng ta đã dọn để chào đón Hài Nhi Giêsu được luôn tinh tuyền như Cung lòng Đức Trinh Nữ Maria. Và ước chi niềm vui Giáng Sinh được kéo dài bất tận cho đến ngày Đức Giêsu Kitô sẽ đến lần thứ hai trong vinh quang, nhờ đó niềm vui ấy sẽ không bao giờ tàn lụi.
Lm. Jos Nguyễn Huy