Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Marcô (6,45-52)

45 Sau khi cho năm ngàn người được ăn no nê, lập tức, Đức Giê-su bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, về phía thành Bết-xai-đa, trong lúc Người giải tán đám đông. 46 Sau khi cho họ đi, Người lên núi cầu nguyện. 47 Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất. 48 Người thấy các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông, và Người định vượt các ông. 49 Nhưng khi các ông thấy Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên. 50 Quả thế, tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt. Lập tức, Người bảo các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!”. 51 Người lên thuyền với các ông, và gió lặng. Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt, 52 vì các ông đã không hiểu phép lạ bánh hoá nhiều: lòng các ông còn chai đá!

Suy Niệm

Tin Mừng hôm nay thuật lại việc các môn đệ đang trên hải trình để về thành Bết-xai-đa, sau khi đã chứng kiến Chúa Giêsu làm phép lạ hóa bánh ra nhiều. Trên thuyền chỉ có các môn đệ mà không có Chúa Giêsu đi cùng. Lúc các ông chèo thuyền ra giữa biển hồ, thì sóng gió nổi lên. Tuy có những người thạo nghề sông nước ở trên thuyền nhưng giữa cơn ba đào như vậy khiến các ông phải loay hoay chèo chống và rất đỗi lo sợ. Nhưng điều mà làm các ông hoảng sợ đến mức la lên lại là việc Chúa Giêsu đi trên mặt biển mà đến với họ, và nhất là khi Người bước lên thuyền khiến gió yên biển lặng. Nỗi sợ hãi ấy xâm chiếm tâm hồn các môn đệ bởi vì các ông lòng chai dạ đá, kém tin. (x. Mc 6,52)

Câu chuyện về các môn đệ trong Tin Mừng hôm nay cũng là câu chuyện cuộc đời của mỗi chúng ta. Con thuyền cuộc đời của mỗi người đang lướt đi trên biển trần gian này chắc chắn không thể tránh được những cơn gió ngược, những ba đào cuồn cuộn. Nhưng giữa những phong ba thử thách ấy, chúng ta dựa vào tài khéo và sức mạnh của bản thân hay đặt niềm tin tưởng phó thác tuyệt đối vào quyền năng và tình thương của Thiên Chúa? Trước những nghịch cảnh, có lẽ không ít lần chúng ta cũng giống như các môn đệ năm xưa lo sợ, sửng sốt bàng hoàng bởi lòng chai dạ đá, yếu lòng tin.

Xin Chúa ban ơn đức tin để nhờ tin mà chúng ta khám phá ra quyền năng và tình thương của Chúa trong mọi cảnh huống của cuộc đời. Giữa những lúc con thuyền cuộc đời chòng chành vì bão gió bủa vây, chúng ta đừng quên mời Chúa lên thuyền, để Ngài nói với chúng ta “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ” (Mc 6,50), nhờ đó mà cập được tới bến bờ hạnh phúc an vui.

Lm. Phêrô Nguyễn Văn Thành