
✠Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu.(Mt 9,27-31)
27 Khi ấy, Đức Giêsu đang trên đường đi, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng: “Lạy Con Vua Đavít, xin thương xót chúng tôi!” 28 Khi Đức Giêsu về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ: “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?” Họ đáp: “Thưa Ngài, chúng tôi tin.” 29 Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy.” 30 Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ: “Coi chừng, đừng cho ai biết!” 31 Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng.
Suy niệm
Xin thương xót chúng tôi!
Mùa Vọng là thời gian của đợi chờ và hy vọng, nhưng cũng là lúc chúng ta nhận ra những “vùng tối” trong đời sống đức tin: những điều ta chưa hiểu, những nỗi sợ ta chưa vượt qua, và những nơi trong tâm hồn còn chưa để ánh sáng Chúa chạm vào. Tin Mừng hôm nay, với hình ảnh hai người mù bước theo Đức Giêsu, giúp chúng ta đọc lại chính hành trình nội tâm ấy để nhận ra lời mời gọi mở lòng cho ánh sáng cứu độ.
Tin Mừng hôm nay kể lại câu chuyện hai người mù đi theo Đức Giêsu và kêu lên: “Lạy Con Vua Đavít, xin thương xót chúng tôi!” Lời kêu cầu ấy vừa là tiếng van xin vừa là lời tuyên xưng đức tin: họ nhận ra nơi Đức Giêsu không chỉ là một vị thầy, nhưng là Đấng Mêsia, nguồn ánh sáng đích thực cho thế gian. Dù không thấy đường, họ vẫn bước theo Người, một hành trình mù lòa nhưng đầy hy vọng. Điểm đáng chú ý là Đức Giêsu không chữa lành ngay lập tức. Ngài để họ bước theo Người, dò dẫm trong bóng tối, như thể mời gọi họ tiến vào hành trình đức tin. Khi vào trong nhà, Đức Giêsu mới hỏi: “Các anh có tin rằng tôi làm được điều ấy không?” Đây là câu hỏi vượt trên mọi ước muốn bề ngoài. Ngài muốn biết trái tim họ có thật sự đặt trọn niềm cậy trông nơi Ngài hay không. Và họ thưa: “Thưa Ngài, chúng tôi tin.”
Trong Mùa Vọng, Hội Thánh cũng hỏi mỗi người chúng ta cùng một câu như thế. Giữa những giới hạn, những nỗi sợ, những vùng mù tối trong tâm hồn: chúng ta có tin rằng Chúa có thể can thiệp, có thể mở mắt con tim, có thể tái tạo cuộc đời chúng ta? Mùa Vọng không chỉ là những ngày chờ đợi Chúa đến với thế giới, nhưng còn là để Chúa chạm đến những nơi chúng ta không dám đụng tới, những vết thương ta thường che giấu, những bế tắc ta tưởng không thể thay đổi. Phép lạ không chỉ xảy ra từ quyền năng Thiên Chúa, nhưng còn từ sự rộng mở của trái tim con người. Khi đôi mắt họ mở ra, đầu tiên họ thấy chính là khuôn mặt của Đấng yêu thương họ.
Chúng ta được mời gọi trở nên như hai người mù năm xưa: can đảm bước theo Chúa dù phía trước còn mờ mịt; không ngừng kêu cầu lòng thương xót của Ngài; và nhất là tin rằng Ngài có thể mở mắt tâm hồn chúng ta. Xin cho chúng ta biết thưa với Chúa mỗi ngày: “Lạy Chúa, xin mở mắt con, để con thấy ánh sáng của Ngài trong cuộc đời con.” Amen.
Lm Giuse Bùi Văn Đạo

