✠Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca. (Lc 6, 27-38)

27 Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng : “Thầy nói với anh em là những người đang nghe Thầy đây : hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em, 28 hãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em, và cầu nguyện cho kẻ vu khống anh em. 29 Ai vả anh má bên này, thì hãy giơ cả má bên kia nữa. Ai đoạt áo ngoài của anh, thì cũng đừng cản nó lấy áo trong. 30 Ai xin, thì hãy cho, ai lấy cái gì của anh, thì đừng đòi lại. 31 Anh em muốn người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy. 32 Nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì có gì là ân với nghĩa ? Ngay cả người tội lỗi cũng yêu thương kẻ yêu thương họ. 33 Và nếu anh em làm ơn cho kẻ làm ơn cho mình, thì còn gì là ân với nghĩa ? Ngay cả người tội lỗi cũng làm như thế. 34 Nếu anh em cho vay mà hy vọng đòi lại được, thì còn gì là ân với nghĩa ? Cả người tội lỗi cũng cho kẻ tội lỗi vay mượn để được trả lại sòng phẳng. 35 Trái lại, anh em hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn và cho vay mà chẳng hề hy vọng được đền trả. Như vậy, phần thưởng dành cho anh em sẽ lớn lao, và anh em sẽ là con Đấng Tối Cao, vì Người vẫn nhân hậu với cả phường vô ân và quân độc ác.

36 “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ. 37 Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha. 38 Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy.”


Suy niệm

Kitô hữu là người yêu kẻ thù!

Đạo nào cũng dạy con người phải yêu thương nhau. Nhưng dạy phải yêu cả kẻ thù, có lẽ chỉ thấy nơi đạo Chúa. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu truyền dạy các môn đệ: “Các con hãy yêu kẻ thù”.

Theo lẽ tự nhiên, con người thường “yêu bạn, ghét thù”. Không trả thù đã là tốt lắm rồi, hà cớ gì lại phải yêu kẻ làm hại mình? Thế nhưng, Đức Giêsu muốn những ai theo Người thực hiện một điều xem ra “ngược đời”. Chính sự ngược đời ấy lại mang giá trị và sức biến đổi. Bởi lẽ, nếu chỉ yêu kẻ yêu mình thì đó chỉ là công bằng tự nhiên, chẳng hơn gì người tội lỗi. Nhưng ai biết yêu kẻ thù thì mới thật sự có công phúc và được Chúa ban phần thưởng lớn lao.

Đức Giêsu còn dạy các môn đệ phải yêu kẻ thù để trở nên xứng đáng là con của Cha trên trời, Đấng “nhân hậu với cả kẻ bội bạc và kẻ gian ác”. Trước mặt Chúa, không có ai là kẻ thù; mọi người đều là đối tượng để Người yêu thương, kể cả những kẻ phản bội. Chính Chúa Giêsu đã sống điều đó: khi chịu đau khổ tột cùng trên thập giá, Người đã cầu nguyện cho những kẻ đóng đinh mình: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23,34). Đó là mẫu gương sống mà Thầy Giêsu đòi hỏi nơi môn đệ.

Người tín hữu nào cũng biết rằng mình thuộc về đạo yêu thương, phải yêu thương cả kẻ thù. Nhưng thực tế, những lời ấy đôi khi vẫn chỉ dừng lại trên sách vở hay môi miệng. Nếu đạo là con đường, thì người theo đạo thực sự phải bước đi trên con đường yêu thương ấy – con đường của Thầy Giêsu, con đường khó nhưng đầy ân phúc.

Chứng Nhân