✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gioan. (Ga 13, 1-15)
1 Trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng.
2 Ma quỷ đã gieo vào lòng Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt, ý định nộp Đức Giê-su. 3 Đức Giê-su biết rằng : Chúa Cha đã giao phó mọi sự trong tay Người, Người bởi Thiên Chúa mà đến, và sắp trở về cùng Thiên Chúa, 4 nên trong một bữa ăn, Người đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngoài ra, và lấy khăn mà thắt lưng. 5 Rồi Đức Giê-su đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau.
6 Vậy, Người đến chỗ ông Si-môn Phê-rô, ông liền thưa với Người : “Thưa Thầy ! Thầy mà lại rửa chân cho con sao ?” 7 Đức Giê-su trả lời : “Việc Thầy làm, bây giờ anh chưa hiểu, nhưng sau này anh sẽ hiểu.” 8 Ông Phê-rô lại thưa : “Thầy mà rửa chân cho con, không đời nào con chịu đâu !” Đức Giê-su đáp : “Nếu Thầy không rửa cho anh, anh sẽ chẳng được chung phần với Thầy.” 9 Ông Si-môn Phê-rô liền thưa : “Vậy, thưa Thầy, xin cứ rửa, không những chân, mà cả tay và đầu con nữa.” 10 Đức Giê-su bảo ông : “Ai đã tắm rồi, thì không cần phải rửa nữa ; toàn thân người ấy đã sạch. Về phần anh em, anh em đã sạch, nhưng không phải tất cả đâu !” 11 Thật vậy, Người biết ai sẽ nộp Người, nên mới nói : “Không phải tất cả anh em đều sạch.”
12 Khi rửa chân cho các môn đệ xong, Đức Giê-su mặc áo vào, về chỗ và nói : “Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không ? 13 Anh em gọi Thầy là ‘Thầy’, là ‘Chúa’, điều đó phải lắm, vì quả thật, Thầy là Thầy, là Chúa. 14 Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. 15 Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em.”
NGƯỜI ĐÃ YÊU THƯƠNG HỌ ĐẾN CÙNG
“Tình yêu Chúa cao vời biết bao, nào con biết đáp đền thế nào” (Lm. Duy Thiên) là lời ca phần nào đã diễn tả mức độ lớn lao của tình yêu Chúa dành cho con người. Mức độ của tình yêu ấy là một tình yêu không mức độ. Thánh sử Gioan đã diễn tả điều này khi viết về Đức Giêsu trước khi bỏ thế gian về với Chúa Cha: “Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng” (Ga 13,1).
Tình yêu thương đến cùng của Đức Giêsu trước hết được thể hiện đến cùng thời gian, khi yêu thương các môn đệ đến giây phút trót còn ở trần thế, đến cuối cuộc đời. Đặc biệt, sự tận cùng của tình yêu mà thầy Giêsu trao ban cho học trò đã được diễn tả cách sống động khi hạ mình cúi xuống rửa chân cho các môn đệ. Rửa chân là việc của người đầy tớ làm cho ông chủ của mình, mà người nô lệ Do Thái cũng không bao giờ làm việc này. Tuy nhiên, Đức Giêsu đã tự nguyện đảm nhận việc thấp hèn này để minh chứng một tình yêu đến cùng trong sự khiêm nhường và tinh thần phục vụ. Yêu thương là thế đó, không phải bằng đầu mỗi trót lưỡi, nhưng bằng việc làm cụ thể (x.1Ga3,18). Việc rửa chân của Đức Giêsu dành cho các môn đệ không chỉ nhắm dạy cho các ông bài học yêu thương khiêm nhường phục vụ, mà còn biểu trưng cho một ý nghĩa cao siêu hơn nữa. Việc cúi xuống rửa chân cho các môn đệ được sạch ám chỉ đến việc Đức Giêsu “hạ mình chịu chết trên cây thập tự” (x.Pl 2,8), để làm cho thế gian được sạch tội. Như thế, tình yêu thương đến cùng của Đức Giêsu dành cho những kẻ thuộc về mình là yêu thương đến chết cho người mình yêu, để đem lại cho họ ơn thánh hoá và được cứu chuộc.
Yêu thương là chuyện thường tình trên đời và trong cuộc sống ai cũng yêu thương. Nhưng người tín hữu được mời gọi vươn tới một “Tình yêu thương đến cùng” theo gương Thầy Chí Thánh. Khi tham dự nghi lễ thứ Năm Tuần thánh, người môn đệ được mời gọi đi vào dòng đời để “rửa chân” cho nhau qua việc hết lòng yêu thương tha nhân và không ngần ngại hy sinh phục vụ họ trong khiêm tốn. “Yêu như Thầy đã yêu” và “Tình yêu thương đến cùng” là thế đó!
Chứng Nhân