Cánh đồng lúa chín quê mình
Thú rừng giẫm nát tội tình lắm thay
Từng ngày rồi lại từng ngày
Còn bông nào nữa nhẹ tay gặt về
Gió sương buốt giá lạnh tê
Đường lên xứ Lạng ghồ ghề khó đi
Yêu thương tôi chẳng sợ chi
Nhọc nhằn, vất vả chỉ vì tôi yêu
Gió đông lành lạnh về chiều
Mưa phùn phủ kín bao nhiêu lúa vàng
Bao giờ tới độ xuân sang
Nắng xuân ấm áp ta mang lúa về
Suốt đời tôi những mải mê
Hết xuân sang hạ lại về thu đông
Tôi hằng thầm thĩ cầu mong
Ai ơi, đừng giẫm những bông lúa vàng.