Nhân dịp kỷ niệm 80 năm vụ ném bom Nagasaki, chúng ta dành chút thời gian để xem xét một số điều Đức Thánh Cha đã nói về hòa bình – xét cho cùng, đó là lời nói và ước muốn đầu tiên ngài bày tỏ với tư cách là Người kế vị Thánh Phêrô. Trong các bài phát biểu của mình, ngay từ những lời đầu tiên trên ngai giáo hoàng, ngài luôn làm vang vọng lại lời chúc bình an của Chúa Giêsu phục sinh : « Bình an cho anh chị em ».
Hòa bình là sứ mạng của Giáo hội – Giáo hội phải loan báo hòa bình này, như Chúa Kitô Phục sinh đã làm. Ngài đã khẳng định điều này với các nhà truyền giáo kỹ thuật số Công giáo vào ngày 29 tháng Bảy:
« Đây là sứ mạng của Giáo hội: loan báo hòa bình cho thế giới! Hòa bình từ Chúa, Đấng đã chiến thắng sự chết, mang lại cho chúng ta sự tha thứ của Thiên Chúa, ban cho chúng ta sự sống của Chúa Cha và chỉ cho chúng ta con đường Tình Yêu! »
Kênh chuyển và chứng nhân
Đức Thánh Cha đã suy tư rằng để trở thành kênh chuyển hòa bình này, bản thân chúng ta phải bình an trong sâu thẳm.
Đức Lêô XIV đã nói khi kết thúc Thánh lễ Hiện Xuống, cử hành vào ngày 8 tháng 6 năm 2025: « Chỉ có một trái tim hòa bình mới có thể lan tỏa hòa bình trong gia đình, xã hội và các mối quan hệ quốc tế ».
Trở thành những người kiến tạo hòa bình là lời khích lệ đầu tiên ngài đưa ra với các nhà báo, chỉ bốn ngày sau khi đắc cử, ngài nói rằng mối phúc « Phúc cho những ai kiến tạo hòa bình » là « đặc biệt thích đáng » với những người trong lĩnh vực này.
Ngài kêu gọi họ cố gắng đạt được một kiểu truyền thông « không bao giờ tách rời việc tìm kiếm sự thật khỏi tình yêu, mà với nó chúng ta phải khiêm tốn tìm kiếm sự thật ».
Ngài nói với họ:
« Hòa bình bắt đầu từ mỗi người chúng ta: trong cách chúng ta nhìn người khác, lắng nghe người khác và nói về người khác. Theo nghĩa này, cách chúng ta giao tiếp có tầm quan trọng cơ bản: Chúng ta phải nói “không” với cuộc chiến bằng ngôn từ và hình ảnh, chúng ta phải bác bỏ mô hình chiến tranh ».
Một tiếng nói của người trẻ
Đức Thánh Cha đã kêu gọi hòa bình cho mọi người, từ các nhà lãnh đạo tôn giáo đến thế giới. Và ngài đã tìm được những người ủng hộ đặc biệt nơi giới trẻ.
Ngày 29 tháng Bảy, khi xuất hiện bất ngờ tại lễ khai mạc Năm Thánh của Giới Trẻ, ngài nói:
« Và tiếng kêu của chúng ta cũng phải vì hòa bình trên thế giới. Tất cả chúng ta hãy nói: “Chúng tôi muốn hòa bình trên thế giới” ».
Và quảng trường đã trả lời Đức Giáo hoàng: « Chúng tôi muốn hòa bình trên thế giới ».
Gửi đến toàn thế giới
Đối với đoàn ngoại giao tại Tòa Thánh – một nhóm đại diện cho hầu hết mọi quốc gia trên trái đất qua vai trò của họ – Đức Thánh Cha đã đưa ra một sự xem xét sâu rộng về hòa bình ngay sau cuộc bầu cử của ngài. Ngài mô tả đây là một trong ba trụ cột của hoạt động truyền giáo của Giáo hội và là mục tiêu ngoại giao của Tòa thánh.
« Quá thường xuyên, chúng ta coi từ này là “tiêu cực”, nghĩa là đơn giản là không có chiến tranh và xung đột, bởi vì sự đối lập là một phần của bản tính con người và luôn đi kèm với chúng ta, quá thường xuyên thúc đẩy chúng ta sống trong “trạng thái xung đột” liên tục: ở nhà, ở nơi làm việc, trong xã hội. Khi đó, hòa bình có vẻ chỉ là một lệnh ngừng bắn, một khoảng dừng giữa hai cuộc xung đột, bởi vì, bất chấp mọi nỗ lực của chúng ta, căng thẳng vẫn hiện hữu, giống như than hồng âm ỉ dưới đống tro tàn, sẵn sàng bùng cháy trở lại bất cứ lúc nào.
Theo quan điểm Kitô giáo – cũng như theo các kinh nghiệm tôn giáo khác – hòa bình trước hết là một ân huệ, là ân huệ đầu tiên của Chúa Kitô: “Thầy ban cho anh em sự bình an của Thầy” (Ga 14:27). Tuy nhiên, đây là một ân huệ chủ động, dấn thân, liên quan và bao hàm mỗi người chúng ta, bất kể nguồn gốc văn hóa và sự thuộc về tôn giáo của chúng ta, và trên hết đòi hỏi chúng ta phải nỗ lực hoàn thiện bản thân. Hòa bình được xây dựng trong trái tim và từ trái tim, bằng cách triệt từ thói kiêu ngạo và những yêu sách, và bằng cách cân nhắc ngôn ngữ, bởi vì người ta có thể làm tổn thương và giết người bằng lời nói, chứ không chỉ bằng vũ khí.
Theo nhãn quan này, tôi cho rằng sự đóng góp mà các tôn giáo và cuộc đối thoại liên tôn có thể mang lại để thúc đẩy bối cảnh hòa bình là điều cơ bản. Điều này tất nhiên đòi hỏi sự tôn trọng hoàn toàn đối với quyền tự do tôn giáo ở mỗi nước, vì kinh nghiệm tôn giáo là một chiều kích cơ bản của con người, nếu không có nó thì khó có thể, nếu không muốn nói là không thể, đạt được sự thanh luyện tâm hồn cần thiết để xây dựng các mối quan hệ hòa bình.
Từ công việc mà tất cả chúng ta được kêu gọi này, có thể xóa bỏ tiền đề của mọi xung đột và mọi ham muốn chinh phục mang tính hủy diệt. Điều đó cũng đòi hỏi ước muốn đối thoại chân thành, được thúc đẩy bởi mong muốn gặp gỡ thay vì đối đầu với nhau. Trong viễn cảnh này, cần phải thổi luồng sinh khí mới vào nền ngoại giao đa phương và các thể chế quốc tế vốn được mong muốn và thiết lập trước hết nhằm giải quyết các xung đột có thể nổi lên trong Cộng đồng quốc tế. Tất nhiên, vẫn cần phải có ước muốn ngừng sản xuất các công cụ hủy diệt và chết chóc, bởi vì, như Đức Giáo hoàng Phanxicô đã nhắc lại trong Sứ điệp Urbi et Orbi cuối cùng của mình, “không có hòa bình nào có thể đạt được nếu không có giải trừ vũ khí thực sự [và] nhu cầu của mỗi dân tộc trong việc tự bảo vệ mình không thể biến thành một cuộc tổng chạy đua tái vũ trang” »
Với các linh mục, tu sĩ
Nói với các tham dự viên các Tổng Tu nghị của tám Hội Dòng đã được Đức Lêô XIV tiếp kiến tại Castel Gandolfo vào Thứ Bảy, ngày 12 tháng Bảy, Đức Thánh Cha mời gọi họ hãy « thăng tiến hòa bình ».
Trong sứ điệp gởi cho các linh mục nhân Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu và cũng là Ngày Thánh hóa linh mục, Đức Lêô XIV đã đưa ra cho các linh mục « một lời mời gọi khẩn cấp: hãy trở thành những người kiến tạo hiệp nhất và hòa bình!… Trở thành những người kiến tạo hiệp nhất và hòa bình có nghĩa là trở thành những mục tử có khả năng phân định, khôn khéo trong nghệ thuật ghép lại những mảnh đời được ủy thác cho chúng ta, để giúp mọi người tìm thấy ánh sáng Tin Mừng giữa những nỗi băn khoăn của cuộc sống; điều đó có nghĩa là trở thành những người có khả năng đọc hiểu được thực tại, vượt lên trên những cảm xúc tức thời, những nỗi sợ hãi và thị hiếu đương thời; điều đó có nghĩa là đưa ra những đề xuất mục vụ nhằm khơi dậy và tái tạo đức tin bằng cách xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp, những mối dây liên đới, những cộng đồng nơi phong cách huynh đệ tỏa sáng. Trở thành những người kiến tạo hiệp nhất và hòa bình có nghĩa là không áp đặt bản thân, nhưng là phục vụ. »
Chuyển ngữ: Tý Linh
Nguồn: xuanbichvietnam