Làm lành chớ khá cầu danh,
Bằng không mọi việc sẽ thành hư không.
Đừng làm phúc giữa đám đông,
Người trông kẻ thấy uổng công việc mình.
Chớ làm như bọn giả hình,

1630. Thổi kèn đánh trống vang inh phố phường.
Để cho thiên hạ tán dương,
Là nhận phần thưởng tương đương xong rồi.
Khi con bố thí cho ai,
Hãy làm kín đáo kẻo hoài công đi.
Tay mặt con muốn làm chi,
Đừng cho tay trái biết gì hay hơn.
Khi con cầu nguyện xin ân,
Cũng đừng bắt chước những quân giả hình.
Đứng ngay giữa chợ đầu đình,

1640. Ê a lớn tiếng bản kinh thuộc lòng.
Hãy vào đóng kín cửa phòng,
Lời cầu cẩn mật mới mong đắc lời

Cũng đừng cả tiếng dài hơi,
Giống như kẻ ngoại sợ trời không nghe.
Trước khi con khấn điều chi,
Cha con đã biết và ghi nhận rồi.
Hãy nguyện như thế nầy thôi,
Đừng bày ra miệng ra môi lắm lời :
”Lạy Cha cao ngự trên trời,

1650. Nguyện Danh Cha được muôn đời tôn vinh.
Nước Cha hiển trị thái bình,
Trên trời dưới đất đẹp tình Ý Cha.
Chúng con cầu khẩn thiết tha,
Xin ban lương thực dùng qua hằng ngày.
Xin tha tội vạ xưa nay,
Chúng con nguyện cũng tha ngay cho người.
Xin ngăn chước quỉ hại đời,
Muôn ngàn sự dữ xin dời cho xa.”
Ai tha sẽ được thứ tha,

1660. Không tha ắt chẳng được Cha khoan hồng.
Giữ chay mà chẳng giữ lòng,
Làm trò xấu xí hình dong mặt mày.
Tỏ cho kẻ biết người hay,
Thì rồi chỉ được đời nầy thưởng công.
Ăn chay thật dạ thật lòng,
Bên ngoài tươi tỉnh bên trong võ vàng.
Chải đầu rửa mặt đàng hoàng,
Việc càng kín đáo Chúa càng thưởng công.


Lm Phanxico Xavie Nguyễn Xuân Văn