Dọc đường trông thấy Lê-vi,
Hình dong có vẻ tu mi ra người.
Đặt bàn thu thuế giữa trời,
Tai nghe Chúa gọi, chân rời ghế theo.
Non sông chung gánh chung chèo,
Thôi mây ngũ sắc thôi bèo phồn hoa.
Tin vui đưa đến gần xa,
1340.Tiệc hoa mở sẵn tại gia mừng Thầy.
Khách mời dự buổi hôm nay,
Có quân thuế vụ, có bầy gian thương.
Hạng người mang tiếng bất lương,
Ở nhà hại vật, ra đường hại nhân.
Thực hư cũng có đôi phần,
Thầy thông, biệt phái chẳng cần đắn đo.
Ghé tai môn đệ nhỏ to :
”Một đồng một cốt Thầy trò nhà bay.
Trao ly cụng chén no say,
1350.Với quân bóc lột với tay gạt lường.
Chúa rằng : “Bệnh tất cầu phương,
Không dưng ai dễ chủ trương mời Thầy.
Đâu vì kẻ tốt người ngay,
Để Ta vào cõi đời nầy cho cam.
Mà vì chiên lạc chiên lầm,
Để Ta dẫn dắt về làm chiên ngoan.”
Họ rằng : Môn đệ ông Gioan
Tịnh chay kinh kệ tân toan liền ngày.
Còn như quý đệ tử đây,
1360.Trà trưa, rượu sớm, mặt dày lắm sao ?”
Chúa rằng : “Chàng rể đang khao,
Ai cho phù rể tương chao làm gì ?
Lúc nào chàng rể ra đi,
Tiệc vui chấm dứt mở kỳ ăn chay.
Ai đành xé áo mới may,
Vá vào áo cũ chẳng cay đắng lòng.
Hy sinh áo mới hoài công,
Mới chen với cũ lại không ra trò.
Ai đem rượu mới ra lò,
1370.Chứa vào bầu cũ không lo vỡ bầu?
Vỡ bầu, rượu chảy còn đâu?
Rượu mới, bầu mới để lâu ngại gì?
Ai từng rượu cũ quen ly,
Cho rằng rượu cũ uống thì ngon hơn”.
Lm Phanxico Xavie Nguyễn Xuân Văn

