ĐUỔI QUÂN MUA BÁN
Vượt Qua ngày lễ đến nơi,
Gia-liêm nhộn nhịp rước người bốn phương
Thầy trò trải mấy ngày đường,
Nắng thiêu sạm mặt, bụi vương trắng đầu.
Đền thờ như khối minh châu,
Thời gian phủ lớp rêu nâu nhạt nhòa.
Quanh thềm súc vật kêu la,
800. Bột dầu chen với hương hoa bày hàng.
Chuồng chim, sạp cỏ ngổn ngang,
Kẻ qua người lại rộn ràng huyên thuyên.
Nào quân mua bán bò chiên,
Nào phường đổi chác bạc tiền vô lương.
Trông qua giống một thị trường,
Còn đâu cái vẻ Thánh đường tôn nghiêm ?
Chúa dường bốc cháy lửa tim,
Mắt ngời oai khí, roi mềm thẳng tay.
Đánh cho tối mặt tối mày,
810. Đánh cho tản mác hết bầy con buôn.
Rằng : “Nhà Cha Cả Chí Tôn.
Ra vào mua bán làm ồn được sao ? “
Thấy Người khí độ hùng hào,
Mấy tên Do Thái nhao nhao hỏi rằng :
”Lấy gì làm chứng làm bằng,
Xưng hô khoác lác, nói năng mập mờ ?
Chúa rằng : “Cứ phá Đền Thờ,
Ba ngày Ta đủ thời giờ dựng lên.”
Chúng rằng : “Khéo nói đảo điên,
820. Đền xây bốn sáu năm liền chưa xong,
Dựng sao cho nổi mà hòng ?
Xây sao mà bảo chỉ trong ba ngày ? “
Đền Thờ ngụ ý riêng tây,
Chỉ vào xác Chúa qua cây khổ hình.
Đến sau khi Chúa phục sinh,
Môn đồ nhớ lại đinh ninh Lời Người.
Tâm hồn thêm sáng thêm tươi,
Tin vào Kinh Thánh, vào Lời Chúa hơn.
Gia-Liêm được dịp nghỉ chân,
830. Phép mầu, ơn lạ ra ơn dẫy đầy.
Bệnh nhân ca tụng Thầy hay,
Quỉ ma khiếp sợ cánh tay uy quyền.
Nhiều người chứng kiến nhãn tiền,
Hân hoan như gặp phúc duyên từ trời.
Lòng người nay đổi mai dời,
Chúa đâu không biết tình đời dở hay !
Dù không kẻ mách người bày,
Ai sao đã rõ mặt mày ra sao ?
Trích: Sứ điệp tình thương_Lm. Phanxicô Xaviê Nguyễn Xuân Văn