GIOAN TIỀN HÔ RAO GIẢNG

Ba mươi là tuổi bắt đầu,
Công khai giảng thuyết nhiệm mầu Phúc Âm.
Nhân ngày gió dịu trời râm,
Giã từ Hiền Mẫu khoan tâm lên đường.
Từ nay hồ hải bốn phương,

570. Nằm gai nếm mật coi thường gian lao.
Thánh Gioan từ độ năm nào,
Rừng sâu luyện chí non cao rèn lòng.
Sống nhờ châu chấu mật ong,
Bạn cùng hoa cỏ thong dong tháng ngày.
Lệnh trên vâng nhận từ đây,
Xa rời sông núi dạn dày sương phong.
Tay cầm chiếc gậy mục đồng,
Lưng dây da thắt áo lông lạc đà.
Ngày ngày đến bãi trường sa,

580. Lấy hơi ngâm khúc Thánh ca cựu truyền :
”Hỡi nhà con cái Ích-diên,
Đây là tiếng nói của miền hoang vu :
Nơi nào quanh quẹo âm u,
Uốn cong cho thẳng, phát mù cho quang.
Hố sâu, gò nổi san bằng,
Chém gai phạt gốc dọn đàng Chúa đi.
Hỡi người tội lỗi ngu si,
Hãy mau chấm dứt hành vi sai lầm.
Hỡi dòng rắn độc lang tâm,

590. Coi chừng lưỡi búa đã nhằm thân cây.
Nào người sung túc no đầy,
Chia cơm sẻ áo đừng gây bất bình.
Nào người thu thuế, quan binh,
Đừng đòi quá số, đừng khinh dân lành”.


Trích: Sứ điệp tình thương_Lm. Phanxicô Xaviê Nguyễn Xuân Văn