GIÊ-SU HIỂN LINH
Thời gian lưu trú Bê-linh,
Có Ba Vua đến triều đình Gia-liêm.
Trình rằng : “Sao lạ ứng điềm,
430. Đông phương ngưỡng vọng quan chiêm tỏ tường.
Ơn trên chỉ lối đưa đường,
Mang sao đội nguyệt dặm trường dấn thân.
Tin Mừng mong được vài phần,
Thánh quân Do Thái giáng trần nơi đâu ?
Phận hèn chẳng dám tham cầu,
Một lòng thần phục đến chầu ngôi cao.”
Tin đâu sét nổ dậy trào
Đình thần trên dưới xôn xao rối bời.
Rô-đê hồn phách rụng rời,
440. Cấp truyền luật sĩ tìm lời Thánh Kinh.
Trình rằng : “Cứu Thế giáng sinh,
Quê vua Đa-vít là thành Bê-lem.
Cứ lời Sấm Ký dạy tìm :
Bê-lem cát địa ứng điềm Giu-đa,
Có vì thủ lãnh hiện ra,
Dắt dìu cai trị con nhà Ích-diên.
Rô-đê giả cách chiêu hiền,
Mật vời khách quí vào đền dò la,
Chân tơ kẻ tóc hỏi tra,
450. Thời gian sao lạ hiện ra báo điềm.
Cố tình lấy giọng trang nghiêm :
”Các khanh cứ ngã Bê-lem tìm vào,
Về cho trẫm biết âm hao,
Thân hành trẫm cũng đến chào một khi.”
Ba Vua từ tạ ra đi,
Mang theo ấn tượng một vì anh quân,
Hẹn lòng trở lại kết thân,
Để cho xứ sở thêm phần vinh quang.
Ngờ đâu gặp lão ngang tàng,
460. Mặt người dạ thú, lòng lang hẹp hòi.
Ba Vua lên ngựa ra roi,
Thấy sao tái hiện sáng soi dẫn đường,
Lòng thâm tạ Chúa yêu thương,
Cùng nhau hoan hỉ thẳng cương xuất hành.
Đoàn người phóng ngựa đi nhanh,
Bôn ba trực chỉ đến thành Bê-lem.
Có sao dẫn lối đi kèm,
Theo sao dừng lại trước thềm lều tranh.
Mắt nhìn Ấu Chúa mới sinh,
470. Trên tay Đức Mẹ Đồng Trinh bần hàn.
Ba Vua xúc động muôn vàn,
Sấp mình kính lạy lòng tràn bi thương.
Vàng ròng, mộc dược, nhũ hương,
Dâng lên theo lễ quân vương kính Người.
Than ôi Mầu Nhiệm ra đời,
”Tin Mừng” dậy đất dậy trời là đây.
Gối rơm, nệm cỏ thương thay,
Non vàng núi ngọc sánh tày được sao ?
Khăn thô so với long bào,
480. Lều tranh sánh với trời cao, lạ lùng.
Nghĩa gì đâu miếng đỉnh chung,
Hoa trôi mặt nước, khói bung lưng trời.
Ba Vua chưa kịp nghỉ ngơi,
Thần đà báo mộng cấp thời lui chân :
”Hãy tìm lối mới thoát thân,
Kẻo khi vua dữ bất thần xuống tay.
Trích: Sứ điệp tình thương_Lm. Phanxicô Xaviê Nguyễn Xuân Văn