Chúa Nhật IV Phục Sinh - Năm B

Thứ bảy - 20/04/2024 16:30      Số lượt xem: 214

Trong bài Tin Mừng hôm nay, hai lần Đức Giêsu ví mình với người mục tử tốt (Ga 10,11.14). Năm lần Ngài nhắc lại nét đặc trưng của người mục tử: đó là hy sinh mạng sống cho đàn chiên (Ga 10,11.15.17.18). Ai cũng quý mạng sống mình hơn nhiều thứ khác. Đức Giêsu khẳng định: chỉ ai yêu bằng tình yêu lớn nhất mới dám hy sinh mạng sống mình cho bạn hữu (Ga 15,13). Như thế mục tử tốt là người coi chiên như bạn, và yêu chiên bằng một tình yêu lớn lao. Đàn chiên “thuộc về” người mục tử, là một với người ấy, nên người mục tử dám sống chết với đàn chiên.


Tin Mừng: Ga 10,11-18
 
Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng : “Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên. Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.
 “Tôi còn có những chiên khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một đoàn chiên và một mục tử. Sở dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là vì tôi hy sinh mạng sống mình để rồi lấy lại. Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được, nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy. Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được.”
 
Suy Niệm:

Nơi bìa trước của cuốn Giáo Lý của Hội Thánh Công Giáo
có một hình vẽ bằng những nét phác họa đơn sơ.
Hình này dựa trên bức khắc của một phiến đá ở ngôi mộ cổ,
trong hang toại đạo ở Rôma, vào cuối thế kỷ thứ ba.
Ta thấy hình một người chăn chiên đang ngồi.
Một con chiên nằm ở kề bên, quay mặt vào anh.
Người chăn chiên tượng trưng cho Đức Giêsu Mục tử.
Tay trái Ngài cầm chiếc gậy để dẫn dắt và bảo vệ chiên,
Tay phải Ngài cầm chiếc sáo đưa gần miệng,
thu hút con chiên với cung điệu du dương.
Cả người chăn chiên và con chiên đều ở dưới bóng cây.
Đây là “cây sự sống”, cây Thánh giá cứu chuộc nhân loại.
Hình ảnh Người Mục tử an bình bên cạnh con chiên
cho thấy linh hồn người đã khuất cũng mong được an nghỉ
trong hạnh phúc của cuộc sống vĩnh hằng.
Trong bài Tin Mừng hôm nay,
hai lần Đức Giêsu ví mình với người mục tử tốt (Ga 10,11.14).
Năm lần Ngài nhắc lại nét đặc trưng của người mục tử:
đó là hy sinh mạng sống cho đàn chiên (Ga 10,11.15.17.18).
Ai cũng quý mạng sống mình hơn nhiều thứ khác.
Đức Giêsu khẳng định: chỉ ai yêu bằng tình yêu lớn nhất
mới dám hy sinh mạng sống mình cho bạn hữu (Ga 15,13).
Như thế mục tử tốt là người coi chiên như bạn,
và yêu chiên bằng một tình yêu lớn lao.
Đàn chiên “thuộc về” người mục tử, là một với người ấy,
nên người mục tử dám sống chết với đàn chiên.
Đây là điểm khác biệt giữa vị mục tử và anh chăn thuê:
Anh chăn thuê không quan tâm đến chiên,
vì chiên “không thuộc về” anh, nhưng thuộc về ông chủ.
Vì không chút gắn bó với chiên, nên khi sói dữ đến,
anh chăn thuê bỏ chiên mà chạy, mặc đàn chiên tan tác.
Anh ta coi mạng sống mình trọng hơn chiên.
Còn người mục tử tốt thì coi chiên trọng hơn mạng sống.
Trong Cựu Ước, Đấng Mêsia bởi dòng Đa vít là một mục tử.
Người mục tử có nhiều trách nhiệm với chiên:
săn sóc, bảo vệ và nuôi dưỡng chiên là đoàn dân thánh,
nhưng không thấy Cựu Ước nói đến chuyện hy sinh mạng sống.
Đức Giêsu chính là Đấng Mêsia, vị Mục tử do Cha sai đến.
Trong cuộc chiến bảo vệ chiên chống lại sói dữ,
vị Mục tử Giêsu có vẻ như đã thua cuộc,
thậm chí, Ngài đã chết trong cuộc chiến ác liệt này.
Nhưng Đức Giêsu cho thấy Ngài không thua cuộc.
Ngài chết không phải vì ở thế yếu,
nhưng để vén mở một tình yêu tự nguyện:
“Mạng sống này, không ai lấy đi khỏi tôi,
nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình (Ga 10,18).
Cái chết không phải là một thất bại,
nhưng là để cho thấy quyền năng của Đấng phục sinh:
“Tôi có quyền hy sinh mạng sống, và có quyền lấy lại.
Đó là mệnh lệnh tôi đã nhận từ Cha tôi.”
Cứ sự thường, khi mục tử chết thì đàn chiên cũng tan.
Nhưng Mục tử Giêsu chết để đàn chiên được nguyên vẹn:
“Không ai cướp được chúng khỏi tay tôi” (Ga 10,28).
Ngài chết để quy tụ những chiên chưa thuộc về ràn,
những chiên chưa nhận biết được tiếng của Ngài.
Ước mơ của Ngài là sẽ chỉ có một đoàn chiên và một Mục tử.
Trong Chúa nhật hôm nay, khi chiêm ngắm Chúa Giêsu Mục tử,
chúng ta cầu cho các vị mục tử trong Hội Thánh
được ơn hiểu biết nhu cầu của chiên và quan tâm đến chiên,
dẫn chiên đến đồng cỏ xanh tươi và bảo vệ chiên khỏi sói dữ,
đưa chiên lạc về một ràn và hy sinh mạng sống mình vì chiên.
Nhờ đó cả nhân loại thành đoàn chiên của Thiên Chúa.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa Giêsu,
Xin thương nhìn đến Hội Thánh
là đàn chiên của Chúa.
Xin ban cho Hội Thánh
sự hiệp nhất và yêu thương,
để làm chứng cho Chúa
giữa một thế giới đầy chia rẽ.
Xin cho Hội Thánh
không ngừng lớn lên như hạt lúa.
Xin đừng để khó khăn làm chúng con chùn bước,
đừng để dễ dãi làm chúng con ngủ quên.
Ước gì Hội Thánh trở nên men
được vùi sâu trong khối bột loài người
để bột được dậy lên và trở nên tấm bánh.
Ước gì Hội Thánh thành cây to bóng rợp
để chim trời muôn phương rủ nhau đến làm tổ.
Xin cho Hội Thánh
trở nên bàn tiệc của mọi dân nước,
nơi mọi người được hưởng niềm vui và tự do.
Cuối cùng xin cho chúng con
biết xây dựng một Hội Thánh tuyệt vời,
nhưng vẫn chấp nhận cỏ lùng trong Hội Thánh.
Ước gì khi thấy Hội Thánh ở trần gian,
nhân loại nhận ra Nước Trời đang gần bên. Amen.
 Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J

 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

  Ẩn/Hiện ý kiến

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

DC VC NVB Tach nen
BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 150
  •   Máy chủ tìm kiếm 5
  •   Khách viếng thăm 145
 
  •   Hôm nay 2,041
  •   Tháng hiện tại 161,975
  •   Tổng lượt truy cập 81,469,951