Chúng tôi xin tóm tắt: Thần học Kiểu A: Truyền giáo như là cứu rỗi các linh hồn và mở rộng giáo hội. Thần học Kiểu B: Truyền giáo như là khám phá chân lý. Thần học Kiểu C: Truyền giáo như là dấn thân cho sự giải phóng và biến đổi. Sáu hằng tố của truyền giáo sẽ được giới thiệu ngay trong những dòng dưới đây. (Giới thiệu của người dịch)
Nếu ý nghĩ tự tử chợt đến với bạn, vì bạn quá buồn, hãy phó thác đời mình cho Chúa Giêsu. Ngài cũng đã từng biết đến cô đơn.
(1) Ngôi vị tính và thần tính của Chúa Thánh Thần trong mầu nhiệm Ba Ngôi, (2) Thần học về Chúa Thánh Thần, (3) Những đặc tính riêng của Chúa Thánh Thần, (4) Tạm Kết.
Từ một nhãn quan sứ mạng[1] Kitô giáo, bài viết này sẽ lướt nhìn 60 năm qua của Công giáo Việt Nam, sẽ nhận diện điều gì đang diễn ra, gồm cả những cơ hội và những thách đố.
Chúng ta sống sứ điệp mà Ngài đã loan báo đến đâu và như thế nào? Đó là chất liệu để suy tư trong mùa Phục Sinh này!
Hội thánh Việt Nam mừng 60 năm thành lập hàng Giáo phẩm (1960-2020), cũng được gọi là mừng ngọc khánh, mừng lễ ngọc. Xin triển khai đề tài “Ngọc quý Nước Trời”, một biểu tượng có nền tảng Kinh Thánh, đồng thời hàm chứa nhiều nội dung tương hợp và phong phú.
Trong số các ‘bà mẹ ngàn con’ này, có các nữ tu Dòng Thừa Sai Bác Ái Chúa Kitô, sống theo linh đạo của Mẹ Têrêsa Calcutta, với sứ mạng đặc biệt là làm việc để cứu độ và thánh hóa người nghèo và những người đau khổ cả về thể chất lẫn tinh thần.
Mẹ thánh Tê-rê-xa Calcutta đã nói “Mỗi chúng ta phải nên một Giê-su”. Quả thật, đây là một câu nói ngắn gọn, nhưng rất súc tích và đầy ý nghĩa.
Hướng tới một cách tiếp cận văn hóa mang tính mục vụ được canh tân nhờ quyền năng của Chúa Thánh Thần.
Khi tưởng tượng đến Cha Pina, trí óc tôi nhìn thấy một vị giáo sĩ trung niên đang ngồi dưới ánh đèn cầy mờ ảo, tay cầm một cây viết lông gà, nguệch ngoạc viết xuống những dòng chữ xa lạ.
Đọc và suy gẫm dựa trên đối chiếu với dòng “ngôn chí” của một trong 117 vị tử đạo hiển thánh Việt Nam: Thánh Philipphê Phan Văn Minh, linh mục, tử đạo (1815-1853). Một vị thánh đã dấn thân vào “cuộc đối thoại sâu sắc và mang ý nghĩa khai phóng với con người và nền văn hóa của đất nước mình”.
Ngày nay người Việt chúng ta không dùng chữ Nôm nữa, cho nên nói đến tầm quan trọng của chữ Nôm, là nói về những cố gắng quan trọng trong quá khứ đã định hình cho văn hóa dân tộc ngày nay.