"Giu-se Cha Thánh nêu gương,
Suốt đời vất vả yêu thương gia đình
Đời Ngài là chuỗi lời kinh:
Cần lao-Công chính-Hy sinh-Nguyện cầu."
Thầy không bảo anh em tha thứ đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy" (Mt. 18, 21-22)
Có một người, một người vẫn như thế
Không than vãn hay trách kể điều gì?
Vẫn một lòng đợi đôi chân con đi
Mà lặng lẽ kiên trì trong khao khát.
Bài thơ Alleluia của tác giả Thúy Ngân, bút danh Mary Abba, một cộng tác viên thường xuyên của Chuyên mục Văn thơ Công giáo (website Giáo phận), có điểm đặc biệt là các chữ đầu dòng hình thành 4 mệnh đề như tạo thêm các tứ thơ: THẬP GIÁ MINH CHỨNG TÌNH YÊU, QUA ĐAU KHỔ ĐẾN VINH QUANG; TRONG HY SINH TRAO HẠNH PHÚC, ALLLEUIA CHÚA SỐNG LẠI. Ban biên tập xin kính giới thiệu cùng Quý độc giả và xin chân thành cảm ơn sự cộng tác của tác giả.
Đôi đũa dẫu chỉ làm bằng tre hay được làm bằng gỗ quý bọc bạc đi nữa thì đũa vẫn âm thầm có đó để chu toàn công việc trong tay chủ nhân của mình. Đôi đũa tre của Ba ngày nào như một phần của cuộc sống Nó, đã chứng kiến bao bữa đói no của gia đình Nó.
Có tất cả nhưng con lại thiếu Chúa.
Thì ích gì của cải nơi thế gian.
Chính khi ngồi cạnh Bảy tôi cảm nhận mình được truyền cho một nội lực mạnh mẽ về đức tin và đời sống thiêng liêng. Một đức tin dung dị nhưng sâu thẳm vì có điều gì đó mạnh mẽ vô vàn nơi Bảy, để cuộc đời dù bao nhiêu thách đố và ngăn trở vẫn tin vào Chúa
Ta là Sự Sống Lại và là Sự Sống, kẻ nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết. (Gioan 11: 25)
Tự bản chất của cát, khi ở dưới nhiệt độ cao và áp suất dưới lòng đất, cát trở nên nặng và có nhiều màu sắc hơn. Thì khi con người được Chúa Giêsu đổ máu ra, tẩy sạch tội lỗi, cũng sẽ trở nên những hạt cát sống động, lung linh trong tình yêu Chúa.
Thân lạy Chúa,Chúa ơi !
Con vẫn hoài suy nghĩ
Phận con người là chi
Mà Chúa hy sinh thế?
Làm sao một chiếc bình gốm có thể đòi hỏi người thợ gốm: "tại sao ông tạo ra tôi thế này, tại sao ông cho tôi cái quai mà cái bình kia không có..." bởi với Thiên Chúa "đất sét ở trong tay người thợ gốm thế nào, các ngươi ở trong ta như vậy" (Gr 18,6)
Yêu thương là gì, con hỏi Chúa?
Máu đổ ròng trên đồi vắng cô liêu
Chén đắng đã cạn mà sầu còn chất chứa
Xét cho cùng, cũng chỉ một chữ YÊU