Giáo Phận Hải Phòng

http://gphaiphong.org


Cảm nhận về chuyến làm việc bác ái của Nhóm sinh viên Công giáo Hải Phòng tại Hà Nội đến với giáo xứ Phình Hồ

Phình Hồ – một vùng đất đồi núi đầy sương và gió, nơi thiên nhiên hùng vĩ, nơi con người giàu tình yêu thương, niềm tin,… Những điều ấy đã làm cho chuyến đi của chúng tôi có nhiều ấn tượng sâu đậm cùng những cung bậc cảm xúc dạt dào trong tâm hồn.
Vùng đất đón chờ chúng tôi đến được bao phủ bằng một màn sương dầy đặc với cái lạnh giá băng. Di chuyển bằng xe tải từ chân núi để lên đến nhà thờ quãng đường gần 10km, càng lên cao cái lạnh càng giá buốt hơn. Nhưng khi đặt chân tới nhà thờ, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng khi thấy những đứa trẻ chỉ mặc trên minh chiếc áo mỏng hay chiếc áo khoác mỏng manh. Giữa cái lạnh tê buốt ấy, chúng tôi lại cảm thấy được ấm lòng khi các em thể hiện niềm vui được chúng tôi đến thăm, niềm vui hồn nhiên nhưng rất ấm áp, niềm vui như anh chị em trong gia đình trở về sau một chuyến đi xa…

Nhà thờ giáo xứ Phình Hồ được làm bằng gỗ và mái lợp tôn đỏ, tọa lạc nằm trên một ngọn đồi xinh đẹp. Ngôi thánh đường đơn sơ, nhỏ bé nhưng lại có một cộng đoàn giáo dân giàu Đức tin và Cha xứ tiên khởi giàu lòng bác ái, sự hi sinh cao cả,… Đó là cảm nhận của mỗi người sinh viên chúng ta khi đặt trên đến nơi đây và tiếp xúc với những con người nơi mảnh đất này.

Cuộc sống người dân nơi đây vất vả quanh năm với việc đồng áng, nương rẫy,… những đứa trẻ cũng phải lên nương làm rẫy, kiếm củi, trông em,… Ai may mắn hơn thì được cắp sách tới trường. Đa phần người lớn ở đây không biết tiếng Kinh, có người hiểu nhưng lại không biết nói. Chúng tôi phải nhờ những đứa trẻ ở trên đó giúp để nói chuyện với họ.

Hai ngày đến nơi mảnh đất tươi đẹp và giàu tình này, chúng tôi được chơi các trò chơi dân gian cùng các em thiếu nhi như: nhảy dây, nhảy bước, đá bóng, đá cầu,… tuổi thơ được trở lại trong lòng mỗi người và đặc biệt là niềm vui của các em nhỏ.

Buổi chiều ngày thứ nhất đoàn chia thành các nhóm nhỏ để đến các nhà trong vùng quanh tặng quà – món quà nhỏ thôi nhưng trong đó chứa đầy tình thương và sự cảm thông, chia sẻ với hoàn cảnh khó khăn của mỗi gia đình. Với 30 suất quà nhỏ được trao cho mỗi gia đình, niềm vui được thấy rõ trên khuôn mặt của mỗi gia đình khi nhận được quà.

Buổi tối, Cha dâng thánh lễ theo lịch của giáo xứ và sau đó là chương trình hoa ca văn nghệ. Các tiết mục cử điệu “Đưa con đi” hay tiết mục múa “Trống cơm” đến từ các em thiếu nhi giáo xứ Phình Hồ với những bộ trang phục dân tộc lộng lẫy, các giọng ca đến từ nhóm SVCG Hà Thành, tiết mục nhảy hiện đại đến từ nhóm SVCG Hải Phòng… và sau đó là đêm lửa trại cùng các trò chơi xung quanh đống lửa bùng cháy xua đi màn xương đêm đen, xua đi cái lạnh giá về đêm. Tất cả đã làm nên một buổi tối ý nghĩa và in sâu vào mỗi thành viên trong cả hai nhóm Sinh viên công giáo Hải Phòng, SVCG Hà Thành và cả nơi những người dân nơi đây.

Sáng hôm sau, niềm vui càng được nhân rộng lên. Sau thánh là chương trình phát quần áo ấm “Sẻ chia yêu thương” từ trẻ nhỏ tới người già, tất cả mọi người đều nhận cho mình những bộ quần áo tuy không phải là mới nhưng sẽ giúp họ ấm áp hơn trong mùa đông hay nhưng đôi dép, chiếc giầy mới, những chiếc cặp sách, quyển vở, chiếc bút mới cho các bạn học sinh. Đây giống như một phiên chợ đầu mùa – phiên chợ của tình thương và sự chia sẻ. Niềm vui rạng rỡ trên mỗi khuôn mặt mỗi người dân nơi đây. Niềm vui của họ cũng là niềm hạnh phúc của mỗi thành viên trong 2 nhóm mà chúng tôi đón nhận nơi những người thân thương vùng núi này.

Bữa cơm trưa kết thúc cũng là lúc chúng tôi chuẩn bị hành trang lên đường quay về với thủ đô, tiếp tục với việc “dùi mài kinh sử”,.. Trong lòng mỗi ngườu vẫn còn sự lưu luyến về nơi đây, sự nuối tiếc sao hai ngày lại trôi nhanh quá vậy. Lời chào tạm biệt Cha xứ, giáo dân và đặc biệt lời tạm biệt với các em thiếu nhi sao khó nói vậy, có một niềm cảm xúc dâng trào trong lòng mỗi người. Dù sao chúng tôi cũng phải lên đường. Tạm biệt Giáo xứ Phình Hồ, tạm biệt Cha xứ, tạm biệt các em, tạm biệt sương gió, tạm biệt núi non,…  

Hãy cho đi nhiều hơn nhận lại. Hãy cho đi Thiên Chúa sẽ trả công lại cho anh em. Chuyến đi đã kết thúc nhưng dư âm của nó vẫn còn đọng lại trong lòng mỗi anh chị em. Chuyến đi tuy ngắn ngủi nhưng giúp cho chúng tôi cảm nhận sâu sắc hơn về tình người, về sự khó khăn trong trong cuộc sống và đặc biệt niềm tin mãnh liệt vào sự quan phòng của Chúa. 

Để có được chuyến đi đầy ý nghĩa này, chúng tôi không thể cảm ơnđến Cha đặc trách và Cha linh hướng của 2 nhóm SVCG Hải Phòng và SVCG Hà Thành, các quý vị ân nhân và đặc biệt các bạn sinh viên trong 2 nhóm đã cùng cộng tác với ban bác ái 2 nhóm để tạo nên một chương trình bác ái ý nghĩa vừa qua.
 
“Những gì chúng ta cho đi, dường như không là gì so với chúng ta nhận lại”. Bài học cho và nhận sẽ giúp mỗi chúng ta hoàn thiện bản thân mình hơn, đồng thời cảm nhận cuộc sống đáng yêu và cuộc đời tươi đẹp hơn khi sống với nhau trong tình Chúa với tình người.
Nhóm SVCG Hải Phòng tại Hà Nội