Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa Chúa Nhật XIV Thường Niên - năm A.
Bão lụt, hạn hán, động đất, núi lửa, vẫn là những thảm họa cho con người. Ngày nay người ta biết rằng phần lớn thiên tai không do Trời, nhưng do con người phá hoại trái đất là công trình tốt đẹp của Trời cao. Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy uy quyền của Đức Giêsu, không phải trên ma quỷ hay bệnh tật, nhưng trên thiên nhiên. Ngài đã dùng quyền đó để bảo vệ các môn đệ khỏi bị dập vùi bởi sóng gió.
“Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ tựa đầu.” Ngài nhắc cho ông biết cái giá phải trả để đi theo Ngài làm môn đệ. Đó là cuộc sống bấp bênh, lang thang, nay đây mai đó. Trên bước đường rao giảng, Đức Giêsu sống như kẻ vô gia cư. Ngài tạm trú ở nơi nhà của người mở lòng đón nhận. Chẳng rõ sau câu trả lời thẳng thắn của Đức Giêsu, vị kinh sư có còn muốn theo Ngài nữa không ?
Chúng ta chỉ vác nổi thánh giá của mình nếu chúng ta dám yêu thực sự. Chỉ khi yêu mến Thiên Chúa và tha nhân, chúng ta mới dám quên mình, bỏ mình, mất mình, hiến mình. Ðiểm mới mẻ của Tân Ước là tình yêu đối với Ðức Giêsu. Ngài đòi ta phải yêu Ngài hơn cha mẹ, hơn con cái. Ngài còn đòi ta chịu mất mạng vì Ngài.
Để hỗ trợ các nhà giảng thuyết thuận tiện hơn trong việc thêm giáo lý vào bài giảng, Ban Biên tập WHĐ xin được trích dẫn những điểm giáo lý phù hợp với các bài đọc Kinh Thánh của các lễ Chúa nhật, lễ trọng theo sự theo hướng dẫn của Bộ Phụng tự và Kỷ luật các Bí tích trong Tập sách Hướng dẫn giảng thuyết được công bố qua Sắc lệnh ký ngày 29.06.2014.
Kính mời Quý vị độc giả hãy dành mỗi ngày, ít là 5 phút, để lắng nghe và suy niệm Lời Chúa.
Đức Giêsu không chỉ rao giảng Nước Trời bằng lời. Ngài còn chứng minh Nước Trời đã đến bằng bao việc tốt lành, kỳ diệu. Lời Ngài giảng cũng là lời chữa cho người phong, cho tên đầy tớ. “Ngài nói một lời là trừ được các thần dữ” (c. 16). Lời uy quyền khi giảng cũng là lời uy quyền khi chữa bệnh. Nhưng Đức Giêsu cũng đụng chạm đến nỗi đau của con người. Ngài đụng đến người phong, và đụng đến bàn tay mẹ vợ ông Phêrô (c. 15).
Chủ đề Chúa nhật XIII Thường Niên năm A này có thể được gọi là Chúa nhật của sự đón tiếp. Đây là chủ đề được bàn đến trong bản văn Cựu Ước, cũng như trong bản văn Tin Mừng.
Sau Bài Giảng trên núi thì đây là phép lạ đầu tiên của Đức Giêsu trong chuỗi mười phép lạ ở chương 8 và 9 của Tin Mừng Mátthêu. Người phong chẳng rõ từ đâu đã dám lại gần Đức Giêsu, dù lẽ ra anh không được phép làm như thế (Lv 13, 45-46). Ai đã nói cho anh về Ngài, ai đã dạy anh bái lạy và khấn xin ? “Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm tôi được sạch” (c. 2). Một lời cầu xin mẫu mực đáng chúng ta suy nghĩ.
Nhìn lại cuộc đời theo Chúa của Phêrô chúng ta thấy ông đã sẵn sàng để cho Chúa uốn nắn, mài dũa ông như thế nào. Rất nhiều lần Chúa đã trách mắng ông, thậm chí có lần Chúa đã gọi ông là “Đồ Satan”, thế nhưng Phêrô vẫn luôn một lòng một dạ trung thành để rồi sau này ông có thể viết cho đoàn chiên Chúa trao cho Ông.
Nội dung các Bài đọc Lời Chúa của Chúa nhật 13 thường niên có thể tóm gọn trong hai từ, đó là “đón tiếp”. “Đón tiếp” là nghĩa cử của yêu thương, của lòng bao dung và bác ái. Ý nghĩa của từ “đón tiếp” không chỉ dừng lại ở việc “cho khách đỗ nhờ”, mà còn được hiểu ở nhiều khía cạnh khác nhau. Khi có tâm tình đón tiếp, là chúng ta thực hiện Đức Ái ở mức hoàn hảo.
Chủ đề: Chia sẻ thân phận của Đức Kitô -
Thái độ tiếp đón