Phụng vụ Lời Chúa Chúa nhật V Mùa Chay hôm nay dâng hiến những chủ đề rất gần với những tưởng niệm lễ Vượt Qua: thiết lập Bí Tích Thánh Thể, Tử Nạn và Phục Sinh của Đức Giê-su Ki-tô.
Bài Tin Mừng hôm nay lại tiếp tục cuộc tranh luận về căn tính của Đức Giêsu. Đức Giêsu gây ra một sự chia rẽ trong dân chúng đang nghe Ngài giảng tại Đền thờ Giêrusalem (cc. 40-45). Có những người tin Ngài là Vị Ngôn sứ được ông Môsê tiên báo (Đnl 18, 15). Có người lại cho Ngài là Đấng Kitô (c.41). Có người không đồng ý như thế, vì Đức Giêsu xuất thân từ Galilê, còn Đấng Kitô thì phải xuất thân từ Bêlem, quê của vua Đavít (c.42). Thật ra chuyện gốc Đức Giêsu ở đâu, chẳng quan trọng mấy.
Lễ Lều là một đại lễ hàng năm qui tụ đông đảo dân chúng lên Đền thờ. Đây là một lễ rất vui, kéo dài cả tuần (Lv 23, 34-36). Mục đích chính là để tạ ơn Chúa vì hoa trái mùa màng Ngài ban, và còn để nhớ lại tình thương Chúa trong thời gian 40 năm đi trong hoang địa. Lễ Lều là một lễ hội tưng bừng và long trọng bậc nhất. Những người tham dự cắm trại trong các lều làm bằng cành lá, được dựng trên mái nhà, gần nhà hay ngoài đồng.
Để hỗ trợ các nhà giảng thuyết thuận tiện hơn trong việc thêm giáo lý vào bài giảng, Ban Biên tập WHĐ xin được trích dẫn những điểm giáo lý phù hợp với các bài đọc Kinh Thánh của các lễ Chúa nhật, lễ trọng theo sự theo hướng dẫn của Bộ Phụng tự và Kỷ luật các Bí tích trong Tập sách Hướng dẫn giảng thuyết được công bố qua Sắc lệnh ký ngày 29.06.2014.
Để hiểu được bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta cần đọc từ đầu chương năm. Đức Giêsu chữa anh bất toại bên hồ nước gần Đền thờ Giêrusalem (cc. 1-9). Anh được khỏi và vác chõng đi vào ngày sabát theo lệnh Đức Giêsu. Chuyện đó dẫn đến việc người Do thái chống đối Ngài (c. 16). Khi nghe Ngài nói: “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc” họ tìm cách giết Ngài, vì cho rằng Ngài mắc tội phạm thượng, dám gọi Thiên Chúa là Cha và coi mình ngang hàng với Thiên Chúa (c. 18).
Chủ đề: Ý thức trước về ý nghĩa và giá trị của việc Đức Giêsu chịu nạn
Mùa Chay, ta hãy đến với Giêsu, người Con yêu dấu, người được Cha sai. Hãy sống lệ thuộc vào Thiên Chúa để được tự do hoàn toàn như Giêsu. Tôi không đi qua tôi, để lại gì? Ta sẽ để lại được nhiều điều cho đời, nhờ biết vượt qua mình như Giêsu.
Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa Chúa nhật V mùa Chay - Năm B.
Theo nghĩa thông thường, “Giao ước” là sự cam kết, giao kèo giữa hai cá nhân hoặc hai tập thể. Mỗi bên đều có bổn phận tuân giữ những quy định được ghi rõ trong cam kết này, và bên nào vi phạm sẽ bị xử lý nghiêm khắc. Trong truyền thống Kinh Thánh, “Giao ước” là hiệp định ký kết bằng cách cả hai bên phải đi vào giữa hai phần những con vật được sát tế và xẻ đôi. Giao ước đối với toàn dân Israen là Giao ước cũ (còn gọi là Cựu ước), được thực hiện tại núi Sinai qua việc ông Môisen rảy máu tế vật lên bàn thờ và trên dân. Giao ước giữa Thiên Chúa và dân của Chúa không chỉ là kết quả của sự thoả thuận của hai bên, mà còn là đặc ân vô điều kiện của Thiên Chúa (Từ điển Công giáo, Tr. 334)
Các Tin Mừng Nhất lãm chẳng khi nào nói đến chuyện Đức Giêsu chữa bệnh cho ai ở vùng Giêrusalem. Riêng Tin Mừng Gioan nói đến chuyện Ngài chữa bệnh cho một anh bất toại tại một cái hồ, gần Cửa Chiên dẫn vào khuôn viên Đền thờ Giêrusalem. Hồ Bếtdatha này khá lớn, có hình chữ nhật, được ngăn làm hai phần. Chính vì thế có đến năm hành lang, nơi đây người bệnh nằm la liệt. Họ mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền khác nhau, nhưng ai đến đây cũng nuôi hy vọng khỏi bệnh.
Trong bài Tin Mừng hôm nay viên sĩ quan, có lẽ của vua Hêrôđê, cũng năn nỉ: “Xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất !” (c. 49). Bệnh tật và cái chết đang đe dọa đứa con khiến cha mẹ khổ đau và bối rối. Họ không muốn mất đứa con đã trở nên một phần của đời họ. Họ vội vã đến với Đức Giêsu như đến với một nơi có thể cấp cứu kịp thời. Họ tin vào sự hiện diện của Ngài, vào sự chữa lành mà Ngài đem lại. Lòng tin của viên sĩ quan đã lớn lên từ từ.
Trong cuộc Khổ Nạn, bóng tối có vẻ thắng thế. Bóng tối của dối trá, bạo lực, bất công… Nhưng vào “sáng tinh sương ngày thứ nhất trong tuần, mặt trời đã mọc”, ánh sáng đã thắng (Mc 16,2; Ga 1,5). Sự phục sinh của Đức Giêsu là chiến thắng của ánh sáng. Không phải chỉ từ khi làm người, Ngôi Lời mới là ánh sáng. Ngài là ánh sáng từ vĩnh cửu, chiếu soi cả nhân loại (Ga 1,4.9). Khi đối diện với Đức Giêsu, con người đứng trước một lựa chọn: tin hay không tin, đón nhận hay từ chối ánh sáng.
Tự hào về sự đạo đức của mình và khinh người khác, Đó chẳng phải chuyện của các ông Pharisêu ngày xưa. Đó là chuyện của con người mọi thời, của chính các môn đệ hôm nay. Chúng ta nghe Đức Giêsu kể dụ ngôn này cho mình trong Mùa Chay thánh. Hai nhân vật đối lập nhau, được đặt bên nhau trong dụ ngôn.