Sợi chỉ đỏ Chúa nhật II mùa Chay - Năm A

Thứ năm - 02/03/2023 15:23      Số lượt xem: 487

Chủ đề: Hành trình theo Chúa

“Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông” (Mt 17,2)

Sợi chỉ đỏ:
Sau khi đã chọn Chúa (tuần I Mùa Chay), con người bắt đầu hành trình đi theo Ngài:
- Bài đọc Cựu Ước: Hành trình của Abraham.
- Bài Tin Mừng: Hành trình theo Đức Giêsu là đi trên con đường thập giá, nhưng sau đó sẽ tới vinh quang.
- Bài đọc Tân Ước: Hành trình của người tông đồ mang Tin Mừng đến cho mọi người.
 
I. DẪN VÀO THÁNH LỄ
Lời Chúa hôm Chúa nhật tuần trước kêu gọi chúng ta chọn lựa: đừng chọn ý riêng nhưng hãy chọn ý Chúa. Lời Chúa hôm nay mời chúng ta hành trình đi theo Chúa: như tổ phụ Abraham, như các tông đồ. Riêng bài Tin Mừng cho thấy nếu ta dám hành trình theo Chúa trên con đường thập giá thì sẽ được cùng Ngài đến vinh quang.
Chúng ta hãy cất bước theo Người.
II. GỢI Ý SÁM HỐI
- Chúa vẫn luôn kêu gọi chúng ta trong cuộc sống hằng ngày. Nhưng vì quá bận rộn với những việc trần tục, chúng ta ít khi lắng nghe tiếng Chúa.
- Ði theo Chúa thì phải từ bỏ. Nhưng chúng ta ít quảng đại không dám từ bỏ như lời Tin Mừng mời gọi.
- Nhân chi sơ tính bản thiện. Nhưng do tội lỗi nên chúng ta đã làm cho hình ảnh tốt đẹp ban đầu của chúng ta bị biến đổi ngày càng xấu xa.
III. LỜI CHÚA
1. Bài đọc Cựu Ước (St 12,1-4a)
Văn mạch xa: 11 chương đầu sách Sáng thế cho biết Thiên Chúa đã tạo dựng loài người, ban cho loài người một cuộc sống hạnh phúc (hình ảnh vườn Eden), nhưng loài người đã chọn lựa sai và phạm tội nên bị đuổi ra khỏi nơi hạnh phúc đó, và tội tiếp tục lan tràn, hậu quả của tội tiếp tục bành trướng, hầu như vô phương cứu chữa. Nhưng từ chương 12, một tia sáng hy vọng loé lên: Thiên Chúa nhớ đến loài người, Ngài chọn tổ phụ Abraham để thực hiện chương trình đưa loài người trở về hạnh phúc ban đầu.
- Tổ phụ Abraham đang sống ở Ur, một cuộc sống an cư lạc nghiệp cùng với bà con, với tài sản.
- Thiên Chúa hiện ra với ông và bảo ông bỏ hầu hết những thứ đó để ra đi.
- Cuộc hành trình này rất phiêu lưu vì Chúa chưa cho biết ông sẽ đi tới đâu. Ông chỉ cần phó thác đi theo sự chỉ dẫn từ từ của Chúa: “Hãy đi khỏi xứ sở ngươi, khỏi quê quán ngươi, đến đất Ta sẽ chỉ cho ngươi”.
- Tại sao Chúa bảo thế? Vì con người vốn có khuynh hướng bám lấy sự an nhàn sẵn có (cụ thể là cuộc sống vật chất, cuộc sống hiện tại - đời này). Thực ra cuộc sống đó không phải là tốt nhất, mà là cuộc sống khổ sở của thân phận bị đuổi khỏi vườn địa đàng. Do đó Thiên Chúa mới bảo Abraham ra đi. Nhìn bằng cặp mắt loài người, đó là một cuộc phiêu lưu bỏ mồi bắt bóng, nhưng thực ra đó là cuộc hành trình rời bỏ nơi khổ sở để trở lại vườn diệu quang.
2. Ðáp ca (Tv 32)
Ðây là tâm tình hoàn toàn trông cậy phó thác vào lòng nhân lành của Thiên Chúa. Tâm tình này rất hợp cho những người đang dấn bước trong cuộc hành trình do Chúa dẫn dắt.
3. Bài Tin Mừng (Mt 17,1-19)
Văn mạch: Phía trước Bài Tin Mừng này (Mt 17,1-9) có câu nói của Ðức Giêsu “Ai muốn theo Thầy, hãy từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo” (Mt 16,24). Ðây cũng là một cuộc hành trình của người làm môn đệ Chúa. Một cuộc hành trình cũng gian khổ và đầy tính phiêu lưu như Abraham xưa. Nhưng bài Tin Mừng Chúa Nhật này cho ta thoáng thấy một chút về cái tương lai của cuộc hành trình ấy: Ðức Giêsu biến hình ra vinh quang. Nghĩa là sau khi qua gian khổ thì sẽ tới vinh quang. Và trong khi Ngài biến hình, có tiếng Chúa Cha từ trời phán: “Ðây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe Lời Người”. Ý Chúa Cha cho biết Ngài muốn các môn đệ Ðức Giêsu cũng hãy dấn thân vào cuộc hành trình của Ngài, và như thế Ngài rất hài lòng, Ngài cũng sẽ cho họ được biến hình ra vinh quang.
4. Bài Thánh thư (2 Tm 1,8b-10)
Chẳng những mỗi người phải dám dấn thân vào một cuộc hành trình phiêu lưu theo Chúa, mà còn phải hành trình mang Tin Mừng đến cho người khác. Cuộc hành trình thứ hai này cũng gian khổ, nhưng cũng đáng thực hiện. Bởi thế Thánh Phaolô kêu gọi các tín hữu: “Anh em hãy đồng lao cộng khổ với tôi để loan báo Tin Mừng” (câu 8b).
IV. GỢI Ý GIẢNG
1. Hành trình và phiêu lưu
Muốn đi theo tiếng Chúa gọi, Abraham đã phải bỏ quê hương và những người thân;
Muốn đi theo Chúa, các môn đệ phải “từ bỏ mình và vác thập giá hàng ngày”;
Ðể đi loan báo Tin Mừng, các tông đồ phải chịu biết bao gian khổ.
Họ đã bỏ rất nhiều. Bù lại họ được gì? Abraham nhận được lời Chúa hứa ban cho một dòng dõi đông đảo, các môn đệ được Ðức Giêsu cho thoáng thấy vinh quang ở cuối cuộc hành trình, và người tông đồ được hứa “tên các con được ghi trong sổ trời”. Tin theo những lời hứa về một tương lai xa vời như thế đúng là phiêu lưu.
Thông thường, người khôn ngoan không nên phiêu lưu, thà giữ lấy cái hiện tại tuy bình thường nhưng chắc chắn, còn hơn bỏ nó để theo đuổi một tương lai chỉ mới có trong lời hứa. Nhưng đó là lối cư xử giữa loài người với nhau vì loài người thì rất khó tin. Nhưng đối với Thiên Chúa thì rất đáng phiêu lưu như vậy, vì đã có nhiều bằng chứng cho thấy lòng trung tín thực hiện lời hứa của Ngài. Hơn nữa, Ngài có kêu gọi chúng ta từ bỏ để phiêu lưu theo Ngài cũng chỉ vì Ngài muốn đưa chúng ta trở về hạnh phúc thuở ban đầu mà thôi. Thực ra phiêu lưu theo Chúa không phải là phiêu lưu, chỉ cần có đức tin vào lòng trung tín của Chúa là có bảo đảm.
Rất nhiều người đã dám phiêu lưu như vậy: Abraham (2 lần: bỏ quê hương, giết con một), Ðức Maria (khi thưa vâng với Thiên thần), các môn đệ (lập tức bỏ thuyền, bỏ lưới và gia đình để theo Ðức Giêsu)
Hình ảnh con rùa: nếu nó cứ rụt đầu rút chân vào vỏ thì xem ra an toàn đấy nhưng nó cứ mãi ở lì một chỗ, không bao giờ tiến đến đâu cả. Chỉ khi nào nó dám thò đầu thò chân ra để bước thì, tuy có thể gặp nguy hiểm đấy, có thể bị đau đấy, nhưng có thế nó mới tiến được.
2. Ðức tin lên đường
Chuyện tổ phụ Abraham cho ta thấy được điều quan trọng này: đức tin là một cuộc lên đường.
- Tại sao? Vì “đạo” là đường, con đường Thiên Chúa dẫn dắt để chúng ta từ tối tăm tới ánh sáng, từ cõi chết đến cõi sống. Trong Thánh Kinh, mỗi lần Chúa gọi ai thì Ngài đều bảo họ lên đường đi theo Ngài.
- Mà muốn lên đường thì phải từ bỏ, vì hành trang càng gọn nhẹ thì bước hành trình càng nhanh. Thiên Chúa đã bảo với Abraham: “Hãy rời bỏ xứ sở, họ hàng và nhà cha ngươi”.
- Hành trình đức tin luôn bao hàm ý nghĩa phiêu lưu: Abraham hành trình lên đường nhưng không biết mình sẽ đi tới đâu, ông chỉ biết mình đang đi theo sự hướng dẫn của Thiên Chúa: “đến đất mà Ta sẽ chỉ cho ngươi”.
- Rất nhiều tín hữu chỉ lo gìn giữ những tín điều giáo lý và các lễ nghi. Ðó chỉ là “giữ đạo” chứ không phải “sống đạo”.
3. Cuộc biến hình và cuộc hấp hối của Chúa
Linh mục Mark Link (trong quyển Sunday homilies, Year A) đã so sánh việc Ðức Giêsu biến hình và việc Ngài hấp hối:
- Cả hai việc cùng diễn ra trên núi: biến hình trên núi Tabor, hấp hối trên núi Cây Dầu.
- Ở hai nơi, Ðức Giêsu đều biến hình: trên núi Tabor, Ngài biến từ hình dáng loài người thành hình dáng Thiên Chúa; trên núi Cây Dầu, từ hình dáng Thiên Chúa vinh quang thành hình dáng con người yếu đuối.
- Hai việc biến hình đều xảy ra lúc Ðức Giêsu đang cầu nguyện.
- Và cả hai biến cố này đều xảy ra trước mắt 3 nhân chứng Phêrô, Giacôbê và Gioan.
Dáng vẻ yếu đuối của Ðức Giêsu là hình ảnh của Ađam cũ, còn dáng vẻ uy nghi sáng láng là hình ảnh của Ađam mới. Thân phận của chúng ta cũng thế: Có những lúc chúng ta sốt sắng ngất ngây, như Ðức Giêsu trên núi Tabor. Khi ấy chúng ta cảm thấy mến Chúa yêu người quá sức; chúng ta muốn ở mãi trong tình trạng ngây ngất đó; nhưng rồi lại có những lúc chúng ta suy sụp trầm trọng, như đang ở núi Cây Dầu. Khi ấy, phần Ađam cũ trong ta nổi dậy mãnh liệt. Chúng ta cảm thấy chán nản, không ai thương mình và mình cũng không muốn thương ai. Hình như Thiên Chúa cũng xa lánh mình.
Nhưng có một chi tiết quan trọng là Ðức Giêsu đã luôn cầu nguyện trong cả hai biến cố đó. Chính sự cầu nguyện đã liên kết thống nhất 2 phương diện ngược hẳn nhau trong cùng một con người của Ngài.
Mark Link đã kết thúc bài suy gẫm của mình bằng lời kinh sau đây:
Lạy Thiên Chúa, xin cho con được nếm những giây phút ngất ngây như Ðức Giêsu trên núi Tabor. Trong những lúc đó xin cho con biết làm như Ðức Giêsu xưa: con sẽ hướng về Chúa để cầu nguyện, và con sẽ được nghe lời Chúa nói “Con là con yêu dấu của Cha”.
Lạy Thiên Chúa, khi con gặp những lúc suy sụp, xin cũng cho con biết làm như Ðức Giêsu xưa: con cũng hướng về Chúa để cầu nguyện. Và khi đó con cũng được bàn tay Chúa an ủi, nâng đỡ và xoa dịu con.
4. Mảnh suy tư
a/ Biến hình
Không phải chỉ có một lối biến hình, mà có hai: biến hình nên tốt hơn và biến hình thành xấu hơn, tuỳ vào tác nhân gây nên sự biến hình ấy.
Trong các môn đệ Ðức Giêsu, Gioan là thí dụ của lối thứ nhất và Giuđa là thí dụ của lối thứ hai.
Những tác nhân ảnh hưởng giúp biến hình nên tốt là những gì ta yêu, những gì nâng tâm hồn ta lên cao, những gì làm ta thức tỉnh, những gì kêu gọi ta bước tới, những gì mở rộng cửa lòng ta ra...
b/ Hiếu động
Phêrô là một con người hiếu động, luôn cần làm một cái gì đó.
Trên núi biến hình, thay vì thinh lặng chiêm ngưỡng, ông lại muốn dựng 3 chiếc lều.
Không phải mọi thời trong cuộc sống đều phải dùng để làm một cái gì đó.
Có thời phải yên tĩnh
- để nghỉ ngơi
- để suy nghĩ
- để lắng nghe
- để kinh ngạc
- để chiêm ngưỡng
- để tôn thờ
V. LỜI NGUYỆN CHO MỌI NGƯỜI
Chủ tế: Anh chị em thân mến,
Hôm nay Ðấng Cứu độ chúng ta tỏ vinh quang Người cho ba môn đệ được thấy. Chúng ta hãy tôn vinh Người và tin tưởng cầu xin.
1. Trước khi chịu khổ hình Thập giá/ Ðức Kitô đã tỏ vinh quang cho các môn đệ được thấy./ Chúng ta hiệp lời cầu xin cho Hội Thánh trên đường lữ thứ trần gian/ được nhìn thấy vinh quang trong Thánh giá/ và tin thật Chúa đã chiến thắng khải hoàn.
2. Mỗi ngày qua màn ảnh truyền hình/ qua báo chí/ chúng ta chứng kiến biết bao đau khổ trong cuộc sống/ đau khổ vì thiên tai/ vì chiến tranh/ vì sự độc ác của người khác/ đau khổ do bệnh tật/ do quá nghèo túng./ Chúng ta hiệp lời cầu xin Chúa ban cho những anh chị em đang gặp thử thách/ một niềm tin yêu và hy vọng để vui sống.
3. Ước mơ tha thiết của con người ở mọi thời đại/ là được sống hạnh phúc/ mà thái độ của Thánh Phêrô trong bài Tin Mừng hôm nay là một ví dụ điển hình./ Chúng ta hiệp lời cầu xin cho tất cả mọi người/ đều tìm được hạnh phúc trong đời sống riêng tư của mình.
4. Thiên Chúa là Cha nhân từ/ đã cho ba môn đệ được nhìn ngắm vinh quang của Đức Giêsu Kitô/ và được nghe tiếng Chúa phán dạy phải vâng nghe lời Người./ Chúng ta hiệp lời cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta/ cũng biết vâng phục Người luôn mãi.
Chủ tế: Lạy Chúa, Ðức Giêsu Kitô Con Chúa đã chuẩn bị cho các tông đồ khỏi hoang mang trước mầu nhiệm thập giá, nhưng luôn vững tin vào sự tất thắng của Người. Xin cũng ban cho chúng con một niềm tin sắt đá, để chúng con có thể đứng vững trước mọi giông tố phũ phàng của cuộc đời. Chúng con cầu xin nhờ Ðức Kitô Chúa chúng con.
VI. TRONG THÁNH LỄ
- Trước kinh Lạy Cha: Chúng ta được Thiên Chúa nhận làm con. Vậy trong tâm tình hiếu thảo, chúng ta hãy dâng lên Ngài lời Kinh Lạy Cha do chính Ðức Giêsu đã dạy.
- Trước lúc Rước lễ: Ðây Chiên Thiên Chúa, Ðấng làm biến đổi cuộc sống chúng ta khi xoá tội lỗi trần gian. Phúc cho ai được mời đến...
VII. GIẢI TÁN
Anh chị em đã được biến hình nên giống Ðức Giêsu. Anh chị em hãy ra về bình an và tỏa chiếu ánh sáng Ðức Giêsu cho mọi người chung quanh.

Tác giả bài viết: Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

  Ẩn/Hiện ý kiến

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

DC VC NVB Tach nen
BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 179
  •   Máy chủ tìm kiếm 8
  •   Khách viếng thăm 171
 
  •   Hôm nay 36,022
  •   Tháng hiện tại 1,068,030
  •   Tổng lượt truy cập 79,816,714