Thứ Năm Tuần 24 Thường Niên - Lễ Đức Mẹ Sầu Bi

Thứ Năm Tuần 24 Thường Niên - Lễ Đức Mẹ Sầu Bi

Lễ Đức Mẹ sầu bi nhắc cho ta thấy đời Mẹ cũng có khi buồn. Vui buồn ở đời là chuyện mấy ai tránh khỏi. Cần ngắm nhìn khuôn mặt lo lắng của Mẹ khi mất Con hay đem con đi trốn. Cần chứng kiến khuôn mặt đớn đau của Mẹ khi đứng bên Con trên núi Sọ. Chính khuôn mặt buồn khổ của Mẹ lại làm chúng ta thấy gần Mẹ hơn. Khi chia sẻ mọi đau khổ của kiếp người long đong, Mẹ cảm thông với cái nặng nề của phận người mà ta gánh chịu.

Thứ Tư Tuần 24 Thường Niên  - Lễ suy tôn Thánh giá

Thứ Tư Tuần 24 Thường Niên - Lễ suy tôn Thánh giá

Khi suy tôn thánh giá, chúng ta không suy tôn hai thanh gỗ xếp hình chữ thập. Chúng ta suy tôn chính Ðấng đi đóng đinh vào thánh giá. Ngài là Ðấng vô tội, là Con Thiên Chúa làm người, là “Ðấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi” (Gl 2, 20). Chúng ta cũng không suy tôn đau khổ và cái chết, nhưng chúng ta suy tôn Tình Yêu:

Thứ Ba Tuần 24 Thường Niên - Năm C

Thứ Ba Tuần 24 Thường Niên - Năm C

Đức Giêsu trông thấy bà, thấy nỗi đau và nước mắt. Ngài bảo: Bà đừng khóc nữa (c. 13). Dường như Ngài không có khả năng chịu được nước mắt của người khác. Khi thấy cô chị Maria khóc em là Ladarô đã chết (Ga 11, 33), Đức Giêsu đã thổn thức và xao xuyến, rồi Ngài bật khóc (Ga 11, 34). Sau này Ngài hỏi chị Maria Mađalêna khóc bên mộ vì mất xác Thầy: Này bà, tại sao bà khóc? (Ga 20, 15). Đức Giêsu hiểu rõ nỗi đau của sự chia ly bởi cái chết. Ngài cũng hiểu rõ về nước mắt của phận người, dù vì bất cứ lý do gì. Nhiệm vụ của Ngài là lau khô nước mắt và làm cho con tim vui trở lại.

Thứ Hai Tuần 24 Thường Niên - Năm C

Thứ Hai Tuần 24 Thường Niên - Năm C

Khi Đức Giêsu còn trên đường, vị sĩ quan này đã suy nghĩ và đổi ý. Ông chẳng những thấy mình không đáng đến gặp mặt Ngài mà còn không đáng đón Ngài vào nhà mình nữa, căn nhà vẫn bị coi là ô uế của một người dân ngoại (c. 6). Ông muốn ngăn Ngài lại trước khi Ngài đến nhà ông, nên đã sai một số bạn hữu ra gặp Ngài trên đường (c. 6). Nơi ông bùng cháy một niềm tin mạnh mẽ.

Chúa Nhật Tuần 24 Thường Niên - Năm C

Chúa Nhật Tuần 24 Thường Niên - Năm C

Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa biết chờ đợi. Thiên Chúa vẫn nuôi hy vọng khi con người lìa xa Ngài. Người Cha vẫn luôn ngóng con từ bên cửa sổ. Lòng Cha luôn hướng về con. Bởi thế ngay khi con còn ở đàng xa, Cha đã thấy. Cha vẫn nhận ra con, dù con xanh xao tiều tụy. Thiên Chúa không thất vọng về con người. Ngài không bắt ép người ta hoán cải, Ngài chỉ chờ. Ngài chờ vì Ngài tôn trọng tự do của họ.

Thứ Bảy Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Bảy Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Có nhiều cách để nhận biết sự thật về một người. Chúng ta có thể bị hấp dẫn bởi những lời giảng hùng hồn. Chúng ta cũng có thể bị đánh lừa bởi thái độ khôn khéo giả tạo. Đức Giêsu cho chúng ta một tiêu chuẩn để nhận ra con người thật: “Xem quả thì biết cây” (c. 44). Quả ở đây là đời sống thực sự của người đó, là những việc họ làm. Nếu nhìn kỹ công việc của một người, chúng ta có cơ may biết họ là ai.

Thứ Sáu Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Sáu Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Sống ở đời chúng ta liên tục phải đưa ra những phán đoán. Có những phán đoán về người khác: đúng, sai, tốt, xấu. Giáo dục một người là giúp người đó có được phán đoán khách quan. Khi Đức Giêsu dạy các môn đệ đừng xét đoán (Lc 6, 37), Ngài không bảo họ đừng đưa ra những phán đoán hay nhận định. Ngài cũng không coi thường những phán quyết của quan tòa. Đơn giản Ngài chỉ muốn chúng ta tránh một khuynh hướng dễ gặp, đó là chỉ trích phê phán, bới lông tìm vết, đối với tha nhân.

Thứ Năm Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Năm Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Một bé gái được sinh ra ở ngôi làng Nadarét, thuộc vùng Galilê, nước Do Thái, cách đây hơn hai mươi thế kỷ. Trong một xã hội trọng nam khinh nữ, điều ấy đâu có gì là quan trọng! Nhưng dưới mắt Thiên Chúa, em bé này thật là một kiệt tác, bởi lẽ tất cả những gì tốt đẹp nhất làm được, thì Ngài đã làm cho em. Ngay từ khi em còn trong bụng mẹ, Thiên Chúa đã chuẩn bị em cho một sứ mạng hết sức lớn lao, sứ mạng trở nên Mẹ của Đấng Cứu Thế, Mẹ của Ngôi Lời nhập thể. Em bé ấy tên là Maria.

cover Đức Tổng

"Thiên Chúa chờ mong" (Bài suy niệm CN XXIV TN năm C của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót. Ngài luôn chờ đợi chúng ta. Người cha trong dụ ngôn, kể từ khi người con thứ bỏ nhà ra đi, luôn chờ mong con trở về. Trong khi người con đi hoang, với ảo tưởng có thể vươn cao vươn xa trong cuộc đời, thì người cha lại vẫn trông chờ và hy vọng nó sẽ trở về.

Thứ Tư Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Tư Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Người đời thường coi hạnh phúc bắt nguồn từ giàu sang, no đủ, từ danh thơm tiếng tốt. Đức Giêsu đưa chúng ta đi vào một thế giới khác, với lối đánh giá khác, làm chúng ta ngỡ ngàng. Ngài cho các môn đệ của Ngài biết rằng: họ là những người có phúc, khi phải chịu nghèo đói, đau khổ, bách hại vì Ngài.

Thứ Ba Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Ba Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy một lần cầu nguyện đặc biệt của Đức Giêsu. Ngài đã thức suốt đêm nơi một ngọn núi (c. 12). Ngài cố ý đến ngọn núi này để gặp gỡ Thiên Chúa là Cha của Ngài. Đức Giêsu có điều cần hỏi ý Cha trước khi đi tới một quyết định. Và đây là một quyết định quan trọng. Đã có một đám đông môn đệ theo Ngài (Lc 6, 17), bây giờ Đức Giêsu muốn tuyển chọn một nhóm nhỏ để họ ở gần Ngài hơn và cộng tác với Ngài sát hơn.

Thứ Hai Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Thứ Hai Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Người đàn ông có bàn tay thương tật đã đến hội đường vào ngày sabát. Ông đến để nghe giảng dạy và cầu nguyện như mọi người. Có vẻ ông chẳng mong gì, chẳng xin được Đức Giêsu chữa lành, dù tiếng tăm của Ngài lúc đó đã lan rộng nhiều nơi (Lc 5, 15). Thật bất ngờ khi Ngài bảo ông: “Hãy trỗi dậy và ra đứng giữa đây.” Ông chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra cho mình, nhưng đã vâng lời. Ông đứng ở ngay giữa cho mọi người thấy.

Chúa Nhật Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Chúa Nhật Tuần 23 Thường Niên - Năm C

Kitô hữu là người đã chọn theo Ðức Giêsu. Làm môn đệ Ngài là chọn đi vào đường hẹp, cửa hẹp. Ngài đòi ta đặt tất cả dưới Ngài, yêu Ngài trên mọi sự, trên những người thân yêu, trên của cải tinh thần, vật chất, trên mạng sống mình, trên cả hiện tại tương lai. Những thụ tạo trên thật đáng trân trọng, nhưng chúng chỉ có giá trị tương đối khi sánh với Ðức Giêsu, Con Thiên Chúa làm người. Kitô hữu là người sống từ bỏ như Ðức Giêsu. Ngài đã bỏ vinh quang thần linh để làm người như ta, đã sống và đã hiến mạng sống vì yêu Cha và nhân loại.


Các tin khác

BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 201
  •   Máy chủ tìm kiếm 3
  •   Khách viếng thăm 198
 
  •   Hôm nay 36,624
  •   Tháng hiện tại 1,023,541
  •   Tổng lượt truy cập 79,772,225