Trong đời sống, nhiều lúc ta phải chọn lựa. Chọn lựa là chấp nhận hy sinh, bỏ một trong hai. Ðức Giêsu không dạy ta sống vô cảm hay bất hiếu...Ngài dạy ta can đảm tìm kiếm Nước Thiên Chúa trước đã. Có bao nhiêu cái trước đã chi phối đời ta? Ðâu là lựa chọn ưu tiên một?
Sống là lên đường. Hai lần tiên báo về cái chết sắp đến cho thấy Đức Giêsu biết rõ con đường mình sắp đi, và những gì sẽ xảy ra ở cuối đường (Lc 9, 22. 44). Bị bắt, bị nộp, bị loại bỏ, bị giết chết, là những điều tự nhiên ai cũng gớm ghét, sợ hãi và muốn né tránh. Đức Giêsu cũng vậy, vì Ngài mang trọn phận người như ta. “Đức Giêsu nhất quyết đi lên Giêrusalem” (c. 51).
Để tiếp đón Thiên Chúa và Đức Kitô trong đời, ta phải sẵn sàng tiếp đón những người yếu kém và nhỏ bé nhất trong xã hội. Khi các môn đệ bị ám ảnh bởi chuyện làm lớn thì Thầy Giêsu đem lại cho họ một em nhỏ, và cho thấy sự cao trọng lớn lao của em trong cái nhìn của Thiên Chúa. Câu trả lời của Thầy đã rõ: kẻ nhỏ nhất chính là người lớn nhất trong anh em.
Hãy tập nhìn xuống để thấy bao người dưới mình. Chia sẻ là lấp vực thẳm, nâng người khác lên bằng mình. Ước gì chúng ta để cho Lời Chúa hoán cải, để thấy trách nhiệm của mình trước những Ladarô nằm ngay nơi cửa, trong khu xóm...Chỉ cần bớt chút dư thừa, xa xỉ của chúng ta cũng đủ làm nhiều người no nê hạnh phúc.
Bài Tin Mừng hôm nay là lời tiên báo cuộc Thương Khó lần thứ hai. Bài này nằm ngay sau chuyện Đức Giêsu trừ quỷ cho một bé trai. Quyền năng trừ quỷ của Ngài làm mọi người kinh ngạc, bỡ ngỡ (c. 43). Chính vào giây phút thành công vẻ vang này, Đức Giêsu lại bất ngờ tiên báo về cuộc Thương Khó sắp đến. “Con Người sắp bị nộp vào tay người đời” (c. 44). Một Giêsu đầy uy lực sẽ phải lùi bước trước một thế lực khác.
“Còn con, con bảo Thầy là ai?” Đức Giêsu cũng hỏi từng người chúng ta như vậy, nhiều lần trong đời. Tôi phải trả lời, vì tôi không nên đi theo Đấng mà tôi không biết là ai. Tôi nghe câu hỏi trên ở mọi chặng đường của cuộc sống, và có thể đưa ra những câu trả lời khác nhau, dựa trên kinh nghiệm, bởi lẽ Đức Giêsu là một Mầu nhiệm không ngừng mở ra cho tôi.
Người ta đồn đãi nhiều về nhân vật Giêsu này. Có một số người nói ông này là Gioan bị chém đầu nay sống lại. Có những người khác nói đó là ông Êlia tái giáng sau khi đã được đưa về trời trong cơn gió lốc (2V 2, 11). Cũng có những kẻ nói Giêsu là một ngôn sứ nào đó thời xưa sống lại. Quả thật nhìn việc làm, lời giảng và lối sống của Giêsu, người ta dễ thấy Ngài là một ngôn sứ (x. Lc 7, 16-17).
Thầy Giêsu gọi bốn môn đệ đầu tiên khi họ đang làm việc. Người thì đang quăng lưới ngoài khơi, kẻ thì đang vá lưới trong thuyền (Mt 4, 18-22). Khi Thầy gọi Matthêô, anh cũng đang làm việc ở trạm thu thuế. Anh đang ngồi, vững vàng trong nghề nghiệp của mình, dù nghề của anh thường bị coi là nghề rất xấu. Thầy Giêsu như tình cờ đi ngang qua bàn làm việc của anh. Ngài chỉ nói một câu rất ngắn: “Anh hãy theo tôi!”
Anh em là những người họ hàng gần gũi, tuy không phải là anh em ruột. Mẹ và anh em của Đức Giêsu là những người đang đứng ngoài nhà. Ngài không hề khinh họ, nhưng Ngài tập trung vào người trong nhà. Những người ở trong nhà là những người đang ngồi nghe lời Đức Giêsu. Họ được mời gọi không nghe suông, nhưng đem ra thực hành, để trở thành mẹ và anh em của Ngài
Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta vào thái độ tích cực, dấn thân. Thái độ của Kitô hữu là đứng hẳn về phía ánh sáng. Nhiệm vụ của chúng ta là thắp sáng, chiếu sáng và đem ra ánh sáng, để những ngọn đèn nhỏ của ta dẫn nhân loại đến với Ánh Sáng Giêsu.
Người quản gia khôn vì ông dám đối diện với thực tế, đó là chuyện ông bị chủ cho thôi việc. Ông khôn vì ông biết giới hạn của mình: Không đủ sức cuốc đất, không đủ mặt dầy mặt dạn để đi ăn xin. Ông khôn vì ông biết xoay sở, tìm ra phương án tốt nhất, biết tận dụng quyền hành còn lại của mình để đem đến cho tương lai bấp bênh một bảo đảm.
Hạt giống Lời Chúa hôm xưa và hôm nay cũng vẫn là một. Cả bốn hạng người trong dụ ngôn đều đã nghe (cc. 12. 13. 14. 15), nghĩa là đều đã đón nhận Lời Chúa vào trái tim, vào trung tâm đời mình. Nhưng có Lời bị đánh cắp. Quỷ đến và lấy Lời đã gieo ra khỏi trái tim người nghe vì sợ họ tin mà được cứu độ (c. 12).
Nhóm Mười hai cùng đi với Thầy Giêsu qua các thành phố, làng mạc, để rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa (c. 1). Chuyện các môn đệ nam giới đi theo Thầy là chuyện bình thường trong xã hội Do Thái. Chuyện lạ ở đây là chuyện cùng đi với Thầy còn có các phụ nữ.