Mùa Chay là thời gian dành cho việc làm hòa với người anh em. Đây là công việc vừa quan trọng, vừa cấp bách. Quan trọng đến nỗi đòi ta để của lễ lại trước bàn thờ và đi làm hòa với người anh em đó, rồi mới trở lại dâng của lễ. Tương quan với Thiên Chúa cần được diễn ra trong bầu khí hòa thuận. Chúa chỉ nhận lễ vật khi trái tim ta bình yên.
Để hỗ trợ các nhà giảng thuyết thuận tiện hơn trong việc thêm giáo lý vào bài giảng, Ban Biên tập WHĐ xin được trích dẫn những điểm giáo lý phù hợp với các bài đọc Kinh Thánh của các lễ Chúa nhật, lễ trọng theo sự theo hướng dẫn của Bộ Phụng tự và Kỷ luật các Bí tích trong Tập sách Hướng dẫn giảng thuyết được công bố qua Sắc lệnh ký ngày 29.06.2014.
Chủ đề: Cũng vì thương, Thiên Chúa ban Đức Giêsu cho loài người
Đức Giêsu khẳng định: xin sẽ được cho, tìm thì sẽ thấy, gõ sẽ được mở. Thiên Chúa luôn luôn đáp lại mong đợi của con người, nhưng không nhất thiết Ngài phải cho con người đúng điều nó muốn, vào đúng lúc và theo đúng cách con người muốn. Con người phải tập đào sâu và thanh luyện ao ước của mình, tập uốn ý mình theo ý của Thiên Chúa.
Trong nguyên ngữ, “Hy lễ” được giải thích là “Phẩm vật của con người dâng lên thần thánh để biểu lộ lòng tôn kính, cảm tạ, xin ơn và đền tội”. Trong Cựu ước, “Hy lễ” là những phẩm vật được dâng lên Thiên Chúa. Ví dụ: Abel dâng lên Thiên Chúa của đầu mùa trong sách Sáng thế chương 4, câu 4 (Trích dẫn Từ điển Công giáo, Tr 449).
Xin trân trọng gửi đến Quý độc giả các bài đọc Lời Chúa Chúa nhật II mùa Chay - Năm B.
Khi đọc chuyện ông Giôna người Galilê, ai cũng nhớ ông đã bị cá nuốt ba ngày.Sau đó ông lại được cá khạc ra trên đất liền mà vẫn còn sống. Nhưng điều đáng nhớ hơn là sau kinh nghiệm đó Giôna đã biết vâng phục Chúa. Ông chấp nhận đi giảng cho dân Ninivê, một dân ngoại ở vùng là Irắc bây giờ. Thật không ngờ, lời rao giảng của ông đã kéo cả nước vào một cuộc hoán cải, Từ vua đến dân, thậm chí cả súc vật, đều ăn chay, sám hối việc mình làm. Thái độ của họ đã làm Đức Chúa đổi ý, không đoán phạt nữa. Đức Chúa không muốn trừng phạt, Ngài chỉ mong con người sám hối.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nhắc chúng ta nhớ rằng cầu nguyện không phải là dùng những lời kinh như một thứ ma thuật, để lèo lái hay cưỡng bách Thiên Chúa phải theo ý mình. Cầu nguyện là mềm mại để uốn mình theo ý Chúa. Sức mạnh của cầu nguyện không nằm ở chỗ lắm lời, vì không phải cứ nói nhiều là được ưng nhậm (c. 7). Cầu nguyện cũng không phải là thông tin cho Ngài biết về tình trạng của ta, sợ rằng nếu ta không nói thì Ngài không biết (c. 8). Thật ra, Thiên Chúa đã biết trước nhu cầu của từng người rồi.
“Thiên Chúa gọi tôi để làm giảm cơn khát của Đức Giêsu bằng cách phục vụ Ngài nơi người nghèo nhất trong số các người nghèo.” Chị Têrêsa được ơn gặp Đức Giêsu Kitô đang đói khát, đang ở khu ổ chuột. Chị đã cho Ngài tất cả và chị không bao giờ phải ân hận về chuyện đó. Bài Tin Mừng hôm nay hẳn đã chi phối đời của chân phước Têrêsa Calcutta. Bài này cũng hợp với Mùa Chay, mùa chia sẻ, mùa làm việc bác ái.
Mỗi khi bắt đầu mùa Chay, Hội Thánh lại mời chúng ta vào hoang địa với Ðức Giêsu. Chính Thánh Thần đã dẫn đưa Ngài đến nơi đó, ngay sau khi Ngài chịu phép rửa của Gioan và nhận được Thánh Thần để lên đường đi sứ vụ. Bốn mươi ngày sống trong cô tịch và cầu nguyện. Một cuộc tĩnh tâm để định hướng tương lai, qua đó Ðức Giêsu thấy rõ con đường Ngài phải đi, và qua đó Ngài cũng thấy mình bị Xatan cám dỗ.
Vào Chúa nhật I Mùa Chay năm B này, Bài đọc I và Bài đọc II đều gợi lên hình bóng Phép Rửa, tức là cuộc vượt qua từ cõi chết để bước vào cõi sống.
Việc Thầy Giêsu kêu gọi anh Lêvi làm môn đệ phải được coi là một cuộc cách mạng lớn vào thời bấy giờ. Chẳng ai gọi một người thu thuế bị xã hội khinh miệt vào nhóm của mình. Làm thế là hạ giá chính Thầy và cả nhóm môn đệ. Đức Giêsu đã vượt qua những biên giới ngăn cách rạch ròi giữa tội lỗi và công chính, giữa thanh sạch và ô nhơ.
Có một sự khác biệt về lối sống giữa Gioan Tẩy giả và Đức Giêsu. Gioan sống khổ hạnh nơi hoang địa, ông lôi kéo người ta đến với ông. Ông dọa tội nhân về cơn thịnh nộ mà Thiên Chúa sắp giáng xuống. Còn Đức Giêsu thì đến với những kẻ tội lỗi, bị xã hội loại trừ, ăn uống vui vẻ với họ vì Nước Trời đã đến rồi (Mt 11, 18-19).