65

Thứ Sáu Tuần V Thường niên - Năm B

Khi đến thăm những trẻ em khuyết tật, ta thấy mình dễ tiếp xúc, gần gũi các em mù, hơn các em bị câm điếc. Thật khó làm cho các em câm điếc hiểu được chúng ta, và chúng ta cũng không hiểu được điều các em diễn tả. Ðôi bên cứ như ở hai thế giới, không gặp được nhau. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Ðức Giêsu chữa một người vừa ngọng vừa điếc. Người ngọng là người gặp khó khăn khi trình bày, khi phải diễn đạt bằng lời nói cho người khác hiểu. Ta có cảm tưởng lưỡi anh bị một sợi dây trói buộc. Ðức Giêsu đã đụng đến lưỡi anh, và sợi dây đó được tháo cởi.

55

Thứ Năm Tuần V Thường niên - Năm B

Đức Giêsu đã bỏ đất Israel để đến vùng Tia, vùng đất ô uế của dân ngoại. Người đàn bà dân ngoại đã vượt qua sự ngăn cách với người đàn ông Do thái. Qua câu đáp của bà, bà cũng vượt qua được sự lụy phục thường gặp nơi phụ nữ sống trong một nền văn hóa do đàn ông làm chủ ở thế kỷ đầu. Trong Tin Mừng Máccô, đây là phép lạ duy nhất nhắm đến dân ngoại. Rõ ràng Đức Giêsu không có ý làm phép lạ trừ quỷ này, Chúng ta ngạc nhiên khi thấy Đức Giêsu từ chối giúp bà ta, rồi lại đổi ý.

"Ơn nghĩa sinh thành" (Bài suy niệm lời Chúa ngày Mồng Hai Tết Giáp Thìn của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

"Ơn nghĩa sinh thành" (Bài suy niệm lời Chúa ngày Mồng Hai Tết Giáp Thìn của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

"Con người có tổ có tông. Như cây có cội, như sông có nguồn." Câu ca dao từ ngàn xưa nhắc con người phải nhớ về nguồn cội, về cha mẹ tổ tiên để đền đáp ơn nghĩa sinh thành. Người Việt Nam được Thiên Chúa phú bẩm một tính cách rất đặc biệt. Họ luôn gắn bó với quê hương, không chỉ vì nơi đó đong đầy kỷ niệm của tuổi thơ, nhưng còn vì nơi đó có phần mộ của ông bà cha mẹ. Dù đi đâu xa, người Việt cũng để ý đến chăm sóc phần mộ người thân. Khi không thể về được, ít ra cũng nhờ cô dì chú bác ở nhà chăm sóc nơi an nghỉ của thân nhân mình. Phần mộ của gia tiên như một di sản tinh thần, thiêng liêng và bất khả xâm phạm.

45

Thứ Tư Tuần V Thường niên - Năm B

Một câu hỏi đã khiến Giáo Hội phải suy nghĩ: Sau khi trở nên Kitô hữu, dân ngoại có phải giữ những cấm kỵ trên không?Công đồng đầu tiên chỉ cấm họ không được ăn huyết và thú chết ngạt (Cv 15, 20). Lập trường của Đức Giêsu trong đoạn Tin Mừng hôm nay rất khác thường. Ngài nói một nguyên tắc có vẻ như đi ngược với sách Lêvi: “Không có gì từ ngoài vào trong con người, lại có thể làm nó ra ô uế” (c.15), “Mọi thứ từ bên ngoài vào trong con người không thể làm nó ra ô uế” (c. 18). Đối với Đức Giêsu, chính cái xấu xa từ bên trong, từ trái tim con người,

35

Thứ Ba Tuần V Thường niên - Năm B

Trong Bài Tin Mừng hôm nay có năm từ truyền thống (cc. 3, 5, 8, 9, 13). Đó là truyền thống của tiền nhân, truyền thống của người phàm, truyền thống mà các ông Pharisêu nắm giữ và muốn người khác phải theo. Song song với truyền thống này là điều răn của Thiên Chúa (cc. 8, 9) Đức Giêsu tố cáo người Pharisêu đã gạt bỏ, đã coi thường điều răn này chỉ vì muốn khư khư giữ lấy truyền thống của họ (cc 8, 9, 13). Đây là một điều đáng tiếc.

74

Thứ Hai Tuần V Thường niên - Năm B

Đức Giêsu phục sinh đã nói với các môn đệ: “Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương thịt như anh em thấy Thầy có đây?” (Lc 24, 39). Thánh Tôma xem ra thích kiểm chứng bằng đụng chạm: “…nếu tôi không đặt ngón tay tôi vào lỗ đinh, không đặt bàn tay tôi vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin” (Ga 20,25). Đức Giêsu phục sinh đã chiều Tôma (Ga 20,27). Thiên Chúa đã chiều nhân loại, khi cho Con Ngài làm người như ta,

cn

Chúa Nhật Tuần V Thường Niên - Năm B

Bài Tin Mừng Chúa nhật hôm nay tiếp nối bài tuần trước, cho ta thấy Đức Giêsu đã sống một ngày sabát như thế nào. Ngày sa-bát này đầy những bất ngờ. Ngài đã đến hội đường Caphácnaum, đọc Sách Thánh. Bỗng nhiên có chuyện xảy ra (Mc 1,23-27). Một người bị thần ô uế nhập, la to trong hội đường. Đức Giêsu quát mắng nó và bắt nó phải xuất ra. Nó vâng lời nhưng đã thét lên một tiếng lớn trước khi xuất. Trong hội đường mà có chuyện náo động như thế xảy ra. thật là điều bất ngờ với mọi người tham dự,
và có thể cả với Đức Giêsu, người lần đầu tiên làm phép lạ trừ quỷ.

74

Thứ Bảy Tuần IV Thường niên - Năm B

“Anh em hãy lánh riêng ra, đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” (c.31). Lời mời trên cho thấy mối quan tâm của Thầy đối với các môn đệ, những người thợ cần được nghỉ ngơi cả thân xác lẫn tinh thần. Họ cần tách mình ra khỏi đám đông, khỏi công việc, để đến nơi hoang mạc mà tĩnh tâm.

64

Thứ Sáu Tuần IV Thường niên - Năm B

Như mọi con người khác ở trên đời, con người của Hêrôđê bị giằng co giữa cái xấu và cái tốt. Vấn đề là ông ta sẽ ngả theo cái nào. Hêrôđê biết Gioan là người công chính thánh thiện nên sợ ông. Hêrôđê đã bảo vệ che chở cho Gioan và thich nghe ông nói, dù những điều đó làm Hêrôđê hết sức bối rối (c. 20). Nhưng Hêrôđê cũng là người đã sai bắt Gioan và xiềng ông trong ngục, chỉ vì Gioan dám nói: “Nhà vua không được lấy vợ của anh mình.” Rõ ràng cái ác trong Hêrôđê đã thắng cái thiện, cái xấu đã thắng cái tốt. Hêrôđê thuộc loại người “nghe lời thì liền vui vẻ đón nhận, nhưng không đâm rễ, mà là những kẻ nông nổi nhất thời…” (Mc 4, 16-17). Chính vì thế khi gặp thử thách thì ông vấp ngã ngay.

Thứ Năm Tuần IV Thường niên - Năm B

Thứ Năm Tuần IV Thường niên - Năm B

Đức Giêsu đã chọn nhóm Mười Hai để họ ở với Ngài và để được Ngài sai đi rao giảng và trừ quỷ (Mc 3, 14-15). Bây giờ, sau một thời gian sống gần gũi bên Thầy, đã đến lúc họ được sai đi để làm những điều họ thấy Thầy làm: kêu gọi người ta hoán cải, trừ quỷ, xức dầu chữa bệnh nhân (cc. 12-13). Các môn đệ trở nên cánh tay nối dài của Thầy. Họ được Thầy Giêsu tin tưởng cho chia sẻ cùng một sứ mạng. Các môn đệ mang gì khi lên đường?

"Sống vì người khác" Bài suy niệm Tin mừng Chúa nhật 5 Thường Niên - Năm B của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên

"Sống vì người khác" Bài suy niệm Tin mừng Chúa nhật 5 Thường Niên - Năm B của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên

Sống trên đời, con người không phải là một hòn đảo đơn côi, nhưng sống với, sống vì và sống cho người khác. Lịch sử ghi nhận, có những người hiện hữu trên đời, tuổi thọ không được bao năm mà để lại cho hậu thế những di sản tốt đẹp. Họ là người biết sử dụng thời gian, đồng thời biết sống vì người khác. Danh thơm tiếng tốt của họ còn lưu danh thiên cổ. Người đời nhắc đến tên họ với niềm kính phục biết ơn.

44

Thứ Tư Tuần IV Thường niên - Năm B

Chẳng rõ Đức Giêsu đã xa gia đình, xa ngôi làng Nadarét bao lâu rồi. Nhưng hôm nay, Ngài lại trở về với hội đường của làng vào ngày sabát. Dù sao Ngài đã có danh tiếng trước đám đông, lại có môn đệ đi theo… Trở về với hội đường thân quen, Ngài được mời đọc sách thánh và giảng dạy. Nghe lời Ngài giảng, nhiều người sửng sốt ngỡ ngàng.

34

Thứ Ba Tuần IV Thường niên - Năm B

Giữa đám đông chen lấn chung quanh Ðức Giêsu, có những người đụng vào áo Ngài. Nhưng chỉ có một cái đụng cố ý, đụng lén như sợ bị bắt quả tang. Ðó là cái đụng của một người phụ nữ, mười hai năm mắc bệnh băng huyết, mười hai năm tìm thầy chạy thuốc mà không khỏi, mười hai năm bị coi là ô nhơ: không được đụng đến người khác, không được tham dự nghi lễ ở Ðền thờ. Người phụ nữ đụng vào áo Ðức Giêsu bằng tay và bằng lòng tin, một lòng tin đơn sơ mà mạnh mẽ.


Các tin khác

BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 276
  •   Máy chủ tìm kiếm 17
  •   Khách viếng thăm 259
 
  •   Hôm nay 51,841
  •   Tháng hiện tại 1,061,978
  •   Tổng lượt truy cập 80,994,878