Thứ Ba Tuần XXXIV Thường Niên - Năm A

Thứ Ba Tuần XXXIV Thường Niên - Năm A

Mỗi ngày, chúng ta thường bị đặt trước những chọn lựa, trước thập giá của Ðức Giêsu, y hệt như các vị tử đạo ngày xưa. Có khi chúng ta đã bước qua thập giá, khi chọn mình, đã chối Chúa bằng chính cuộc sống. Càng có tự do, ta lại càng dễ sa sút đức tin. Tiền bạc, tiện nghi, khoái lạc vẫn là những thụ tạo gây ra những cuộc bách hại êm ả và khủng khiếp mà cuối cùng chúng ta cũng phải đối diện.

“Thế giới cần Thiên Chúa” (Bài suy niệm Chúa nhật I Mùa vọng - Năm B của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

“Thế giới cần Thiên Chúa” (Bài suy niệm Chúa nhật I Mùa vọng - Năm B của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

Thế giới của chúng ta hiện nay, Đông cũng như Tây, đang mắc một căn bệnh trầm kha: đó là bệnh lãng quên Thiên Chúa. Không những chỉ lãng quên, mà con người còn chủ ý gạt bỏ Thiên Chúa ra khỏi cuộc đời. Thỉnh thoáng chúng ta nghe những anh chị em Phật giáo nói đến “thời mạt pháp”, tức là thời mà quan điểm về luân lý của con người trở nên hỗn loạn. Họ không còn giảng dạy hoặc không tuân theo giáo pháp chân chính nữa. Khi gạt bỏ Thiên Chúa, hoặc gạt bỏ vai trò của tôn giáo nói chung, thế giới trở thành một mớ hỗn độn, luân thường đạo lý suy đồi. Con người sống vô cảm, thậm chí là hoang dã đối với đồng loại.

Thứ Hai Tuần XXXIV Thường Niên - Năm A

Thứ Hai Tuần XXXIV Thường Niên - Năm A

Bà góa ở Xarépta chắc chắn đã gặp khó khăn khi ngôn sứ Êlia xin bà làm cho ông một cái bánh nhỏ trước đã, rồi sau đó mới làm cho bà và con bà (1V 17,13). Bà đã dám vâng lời dù đang túng thiếu, dù nhà chỉ còn một nắm bột trong hũ và chút dầu trong vò. Cái chết đang đến với mẹ con bà, vậy mà bà đã dám chia sẻ. Chia sẻ của hai bà góa trên đây đều nằm trong những tình huống tưởng như không thể chia sẻ được, vì chẳng có gì để chia sẻ. Chia sẻ cho Chúa hay cho tha nhân lúc ấy, thật là quý biết bao.

Chúa Nhật 34 Thường Niên Năm A -  Lễ Chúa Kitô Vua vũ trụ

Chúa Nhật 34 Thường Niên Năm A - Lễ Chúa Kitô Vua vũ trụ

Bài Tin Mừng hôm nay cũng cho chúng ta hình ảnh một vị vua. Đây không phải là một vị vua trần thế, mà là Vua Giêsu trong ngày Ngài trở lại ngự trên ngai vinh hiển, bừng tỏa ánh vinh quang, có tất cả thiên sứ của Ngài theo sau hầu cận. Muôn dân thiên hạ đông vô kể được tập hợp trước nhan Ngài. Vua Giêsu sẽ là Đấng tuyên bố về số phận đời đời của họ.

Đức Giêsu Kitô, Vị Vua Tối Thượng Của Vương Quốc Vĩnh Cửu

Đức Giêsu Kitô, Vị Vua Tối Thượng Của Vương Quốc Vĩnh Cửu

Chúa nhật cuối cùng của năm phụng vụ mở ra cho người tín hữu một tầm nhìn vĩnh cửu. Cuộc đời con người không dừng lại ở những gì thuộc về thế gian hôm nay, nhưng kéo dài đến vô tận với khung cảnh trời mới đất mới, nơi mọi sự thật được hiển lộ. Trong đó, sự thật lớn lao nhất đó là Đức Ki-tô bị đóng đinh chính là Vị Vua Tối Thượng Của Vương Quốc Vĩnh Cửu. Phụng vụ Lời Chúa của lễ Chúa Giêsu Kitô Vua Vũ Trụ hôm nay cung cấp cho chúng ta những hiểu biết thần học về điều ấy, về vương quyền đặc biệt của Đức Giêsu Kitô.

Thứ Bảy Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Thứ Bảy Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Ðức Giêsu vén mở cho ta phần nào bức màn đời sau. Ðời sau khác hẳn đời này. Người ta không cưới vợ lấy chồng, không cần con nối dõi, nhưng sống như các thiên thần, nghĩa là chỉ lo phụng sự và ca ngợi Thiên Chúa.

Thứ Sáu Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Thứ Sáu Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Đức Giêsu đã muốn làm cho Đền thờ được sạch khỏi chuyện bán buôn, dù chuyện này cũng nhắm phục vụ cho việc tế tự. Sau khi thanh tẩy Đền thờ, Ngài đã chọn nơi thánh này làm nơi Ngài tập trung dạy dỗ từng ngày cho đến lễ Vượt Qua (c. 47). Ngài đã sống những ngày cuối đời như một vị Thầy dạy. Lời giáo huấn của Đức Giêsu đã gây ra những phản ứng ngược nhau.

Thứ Năm Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Thứ Năm Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Bài Tin Mừng hôm nay nằm ngay sau biến cố Đức Giêsu lên Giêrusalem lần cuối (Lc 19, 28). Ngài biết đây là lần cuối, nên giữa bầu khí tung hô của dân chúng, Đức Giêsu lại rơi vào nỗi đau buồn, xót xa. Ngài sẽ là vị ngôn sứ phải chết ở trong thành này (Lc 13, 33). Như mọi người Do Thái khác, Đức Giêsu quý thành phố và Đền thờ. Thành phố Giêrusalem là thủ đô của đất nước. Đền thờ là nơi mỗi năm Ngài lên đó dự các lễ lớn đôi ba lần. Đây là nhà Cha của Ngài, là nhà cầu nguyện (Lc 2, 49; 19, 46). Nhưng mọi điều tốt đẹp Ngài đang thấy, có ngày sẽ đổ vỡ tan hoang. “Không để hòn đá nào trên hòn đá nào” (c. 44).

Thứ Tư Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Thứ Tư Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Bài Tin Mừng nhắc các Kitô hữu một điều cần. Giữ kỹ, giữ nguyên những gì Chúa ban vẫn chỉ là một thái độ tiêu cực. Kitô hữu là người tích cực sử dụng đồng vốn nhận được để sinh lời. Ra khỏi thái độ rụt rè, sợ hãi, để dám nghĩ, dám làm việc lớn cho Chúa, đó mới là thái độ đúng đắn của người Kitô hữu có trách nhiệm. Nếu không liều lĩnh trong những dự tính và hành động, nhiều nén bạc Chúa ban sẽ bị bỏ quên mãi trong khăn.

“Vị thẩm phán nhân từ” (Bài suy niệm lễ Chúa Kitô Vua vũ trụ của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

“Vị thẩm phán nhân từ” (Bài suy niệm lễ Chúa Kitô Vua vũ trụ của Đức TGM Giuse Vũ Văn Thiên)

Người tín hữu sống trong thế gian, nhưng không thuộc về thế gian. Họ là công dân của vương quốc vĩnh cửu. Vương quốc ấy đã được Đức Giêsu khai mở và đang hiện diện trên thế gian như “vương quốc của Tình yêu, vương quốc của Sự thật và Sự sống”. Vương quốc ấy sẽ tỏ hiện hoàn toàn khi mọi sự được đặt dưới chân Chúa Giêsu là Vua muôn loài

Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Có hai cản trở khiến cho cuộc gặp gỡ trở nên khó khăn. Đám đông vây quanh Đức Giêsu khiến ông không thấy Ngài. Hơn thế nữa, thân hình ông lại thấp bé. Nhưng Giakêu không dễ nản lòng. Ông chạy đón đàng trước và leo lên một cây sung để thấy Đức Giêsu, vì ông biết thế nào Ngài cũng đi qua đó. Như thế ông đã vượt qua được đám đông và sự thấp bé của mình. Để vượt qua thì phải chạy chứ không đi từ từ, và phải vất vả leo lên cao, vượt lên trên cái tôi nhỏ bé. Giakêu khao khát đến mức nào mới dám nghĩ và dám làm như vậy.

Thứ Hai Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Thứ Hai Tuần XXXIII Thường Niên - Năm A

Mất khả năng nhìn, nhưng anh vẫn còn khả năng nghe và nói. Để gặp được Đức Giêsu, anh đã tận dụng mọi khả năng còn lại. Anh nghe tiếng đám đông đi qua, tiếng chân người rộn ràng (c. 36). Anh tò mò hỏi xem chuyện gì vậy. Khi biết là Đức Giêsu Nadarét đang đi ngang qua, anh thấy ngay điều mình chờ đợi từ lâu, nay đã đến.

Chúa Nhật 33 Thường Niên - Năm A

Chúa Nhật 33 Thường Niên - Năm A

Khi ông chủ trở về để nghe báo cáo sổ sách của các đầy tớ, ông đã khen hai anh đầy tớ vất vả làm ăn bằng những lời giống nhau: “Khá lắm! Anh đúng là tôi tớ tốt lành và trung tín! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh” (c. 21. 23). Còn anh đầy tớ chôn giấu yến bạc dưới đất vì sợ hãi ông chủ, đã bị chủ chê là đầy tớ xấu xa và biếng nhác.


Các tin khác

BÀI VIẾT ĐƯỢC QUAN TÂM
THÁNH CA
HỌC HỎI LỜI CHÚA
  •   Đang truy cập 205
  •   Máy chủ tìm kiếm 8
  •   Khách viếng thăm 197
 
  •   Hôm nay 49,955
  •   Tháng hiện tại 1,081,963
  •   Tổng lượt truy cập 79,830,647